hu A
đèn pha lê rực rỡ chiếu xuống sàn đá cẩm thạch bóng loáng, phản chiếu những khuôn mặt tươi cười và những bộ trang phục lộng lẫ
t muốn tôi phải c
ổi sáng hôm đó, giọng điệu không cho
ng là một chiếc váy dạ hội màu đen tuyền, mỏng manh và hở
i, một lời nhắc nhở về thời gian đang cạn dần. Khi tôi bước vào sảnh, tiếng nhạc và tiến
m Thủy Trúc, người bạn thân nhất một thời của tôi, kẻ phản bội đã cấu kết với Phát để hủy hoại gia đình tôi. Cô ta k
hông hài lòng hiện rõ trong
ấy. Tôi nhớ lại những hình phạt tàn nhẫn của anh ta cho những lần
i," tôi
m độc. "An An, cậu đến rồi. Phát và mọi người đã lo lắng cho cậu lắ
ta lạnh như băng. "Trông cậu xanh
hâm vào lòng tự trọng của tôi. Tôi rụt tay
độ của tôi. "Thu An," anh ta nói, giọng cảnh
ặc biệt. Để ăn mừng, phu nhân cũ của Thịnh An, và cũng là vợ tôi, Võ
ều biết "màn trình diễn đặc biệt" có nghĩa là gì. Đó là một h
m rãi, u buồn vang lên. Giai điệu mà tôi và anh ta đã từng n
a ra lệnh, ánh m
xuống sàn. Tôi không thể. Không phải ở đ
Anh ta gằn giọng,
Tôi từ từ cởi bỏ chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, để lộ chiếc váy đen hở hang bên trong. Tiếng xì xào bàn tán nổi lên từ
vòng xoay, mỗi bước đi đều là một sự tra tấn. Tôi cảm thấy mình như
ì đó vào tai Phát, và cả hai cùng bật cười. Tiếng c
nhưng không thể. Tôi gập người lại, ho sặc sụa. Một dòng chất
á
ng lại. Mọi n
a cũng đang nhìn tôi, sự chế giễu t
iọng nói có một chút run rẩy mà anh ta không thể che gi
ết dần. Nhưng tôi không còn chút sức lực nào. Cơn đau trong lồng ngực
bao trù
hoảng loạn thoáng qua trong đáy mắt của Minh Hoàng Phát. Một tia cả
nó xuất hiện, bị thay thế bởi sự
g anh ta ra lệnh, xa xăm và lạnh lẽ