với tất cả m
m nói hay nhỉ, nếu thật sự ngoan ngoãn ở trường chờ anh hai năm thì đã không quay lưng bỏ đi rồi. S
nhân giàu có." Phương Tri cứng
n dùng một tay giữ chặt hai cổ tay Phương Tri,
nh nghĩ có không?" Phương Tri tức đến đỏ mắt, cô chưa t
H
y giật quần cô xuống: "Làm thường xuyên lắm à? Không thấy khác trư
, bản chất vẫn l
hân bị tách ra không sao khép lại được, mặ
vô thức khiến Phương Tri run lên, tức đến phát điên: "Tống Hoài Yến,
iác bị bao bọc chặt lấy, anh quá quen từng tấc da thịt của cô, vừa xoa nắn vừa chậ
run càng căm ghét: "Chúng ta đã chia tay nhau từ hai năm trước rồi
nhét thêm một ngón tay, cơ thể vụng về của Phương Tri
ảm xúc. Anh rút ngón tay ướt đẫm ra, vuốt lên mặt cô, thấp giọng giải thích: "Anh đã để lại tiền cho em ở chỗ chủ nhà, c
nh không truy cứu chuyện cũ, cũng đã nhớ em suốt hai năm. Đừng làm loạn nữa,
Yến luôn muốn quyết định c
giới của mình, nhưng tại sao cô
i cùng lên tiếng: "Em chưa từng
ng tiền đi làm một tuần để chuẩn bị một bàn ă
oại tắt máy mấy ngày liền, ngay cả đám anh em ở sàn đấu
pháp, bị kẻ thù trả thù, sợ anh bị ám sát
tội nghiệp, kể lại từng thấy anh
hèm muốn của chủ nhà khi tả về