iệt thự sang tr
ị trí chủ tọa với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, ngón tay nhẹ
có thoải
ng người đàn ông, lười biếng
Ồ
g mày, "Cố Lăng Yến sắp về nước rồ
í mắt, thờ ơ nhìn tin tức
g ôm eo một người phụ nữ khác, vẻ mặt ôn hòa, hai ngư
ớc, nhưng lại kh
ặng cô một "bất
ngón tay đóng
nõn nhận lấy chùm nho từ tay người p
vốn dĩ đều
c sống riêng, là cặp vợ chồng nổi tiếng chỉ có trên danh nghĩa, ng
ta còn có thể
không nói
hoàn toàn và chơi
rượu mạnh, u
ngà ngà say, cô đ
gương mặt đẹp trai thử vươn tay về phía c
đặc biệt lạnh lùng, có phần giốn
má anh ta, đột nhiên cười: "Được thôi
c vụ nam, một bóng dáng cao lớn c
cô ngẩn người, "V
người đàn ông, cổ tay đã bị ai đó giữ chặt, cả ng
ấm quen thuộc v
của các người,
iếc mắt, thân hình cao lớn ôm
ười loạng choạng đi theo sau người đàn
cô tỉnh táo
lên xe, ánh sáng trong xe chiếu vào
hai nút trên cùng được mở, dưới kính bạ
g độ nhã nhặn, nhưn
ch bĩu
u đó, cô bị n
tay bế cô lên, đ
áp sát vào quần tây của
ông thoải m
đầu ngón tay mát lạnh nắm lấy làn da mềm mạ
hơi cũng
m thấp trong
ch giậ
ẩn ý, anh cúi xuống, hạ thấp giọng: "N
g có nhu cầu, chồng không đáp
tôi thi
gón tay thon dài gỡ bỏ chi
o quý đầy
ỉ rõ
h r
nhau một thờ
không t
trong xe
luôn biết cách
mồ hôi nhễ nhại, trong xe va
là t
anh kh
, nắm chặt cổ tay c
Tịch như vừa từ
ồn động đậy
ác của Cố Lăng Yến
úi áo khoác của anh, một ch
ới nhận ra đó là mộ
sao, cô lại thở
in hai chữ
được đặt
ốc Cố cũng l
ện thay đổi, lạn
Cố Lăng Yến có một người
nhà Lục, em gái cùng cha kh
lần này cũng là để
của cô, chỉ liếc mắt, nhạt nhẽo nói: "Em
Cố Lăng Yến
hỏ nhặt này, anh luô
mắt, cảm thấy
ở lại, ánh mắt không chút
không bao giờ mặc
tắc không mặc đồ giống người kh
ứ vốn thuộc về
điện thoại của Lục Nguyệ
g nói ngọt ngào dịu dà
ài phẫu thuật, nếu không chắc giờ em cũng không số
g sao là
n đáp rất
lấy thân đền đáp là tốt nhất. Dù sao, cô luôn thích cướp đồ của người khác,
ũng không phải
hôn, Lục Nguyệt Vụ đã tìm m
a không dám nhảy từ
Lục Nguyệt Vụ đã
điệu dịu dàng: "Anh Yến, anh vất vả như vậy, chị có biết không vui không? Anh tuyệt đối đừng vì em mà phá hủy tìn
Chu Tịch không tức giận, giọng nói đặc biệt bình tĩnh: "Cô còn nói bậy một
thu lại, Lục Nguyệt Vụ khôn
i đi. Có gì
iếc nhìn Chu Tịch, đầy ẩn ý: "Tính
gì, chỉ cúi đầu, cả
Lăng Yến ba năm, chưa
ụ dọa chết, còn để Lục Nguyệt Vụ và Lục Sơn Nguyên chạy đến trướ
ành họ Chu, quyết không để Lục Nguyệt V
i là sự bảo vệ của Cố Lăng Yến dành ch