đặt bên má. "Chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của mình để giành ch
, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh khiến Tr
ục Tri Ngư lắm, chỉ nghe bà cụ
m thấy đôi mắt cô rất quen thuộc, tro
nói gì thì cửa phò
ời bên ngoài nhắc nhở. Trình Minh Uyên lên tiếng đáp lại, l
giường bò dậy, nhanh chóng nắm lấy tay anh: "Anh ba, chuyện đấ
i Ngư thật là tự mãn quá rồi." "Thu xếp lại bản thân, xuống lầu." Anh buông một câu rồi xoay người rời đ
là đồ
g, eo và chân vẫ
à cụ, Lục Tri Ngư không dám chậm trễ, n
thấy giọng nói châm biếm: "Tiệc mừng thọ của bà cụ
rình Minh Hân, tiểu thư thứ t
à chúng tôi tốt bụng nuôi cô, những ngày như thế này không nên đến sớm để phục vụ trà nước cho khách sao? Đ
ư." Lục Tri Ngư cúi đầu, giọng điệu bình tĩnh ngoan ngoãn: "Nhưng tiệc mừng thọ bắt đầu lúc mười hai giờ, tôi cũng không đến quá muộn." "Cô còn dám cãi lại à?" Trình Mi
đến sao?" "Dựa vào nhà họ Trình mà không biết thân biết phận, thật
ai Lục Tri Ngư, mang th
gười hầu với thân phận cô gái nuôi nhà họ Trình, tôi không ngại, dù sao cũng là mất mặt nhà họ Trình." "Cô!" Trìn
àng được cả nhà chiều chuộng, nay bị một cô gái nuôi nhỏ bé là
là một cú tá
cứng rắn chịu một cái, má lập
c Tri Ngư, cô ta càng vui mừng, thậm chí tiếp tục sỉ nhục:
tán, ánh mắt chế giễu không
y cuối cùng cũng t
i người vây quanh bước ra, nhìn t
, con thấy Lục Tri Ngư đến muộn, nên nhắc nhở cô ấy đến sớm, tránh
i sưng phồng của cô, chỉ nói: "Tri Ngư, sao con lại không
úi mắt, cổ họ
g phân biệt đúng sai, đều
dỗ, cũng không cần phải chỉ trích trước mặt nhiều người như vậy." Trình Minh Uyên từ sau lưng bà cụ bước ra, khoá