ng món đồ của mẹ mày,
ất đầy một đống quần áo lộn xộ
vào bức ảnh của mẹ,
ái chết của mẹ, cô lập t
ời em gái Chúc Phan Nhi lại ngạo mạn giẫm lên tay cô,
i. Chúc Phan Nhi lập tức hét lên, rút chân lại, may mà có người đỡ phía sau, nếu không đã ngã xuống đất
n chết rồi phải không! S
ỏ của Chúc Oanh Oanh. Anh ta mặc đồ sang trọng, tó
khinh thường. Cô và anh lớn lên cùng nhau, tìn
nhưn
Dịch Lạc Dịch và Chúc Phan Nhi khô
ng ngọt ngào, khiến người khác không thể cưỡn
ị chia tay và đi du
ngày sau, cô nhận đ
mẹ cô vì hẹn hò với tình đầu mà chơ
tin mẹ mình sẽ là
ưa mẹ cô, luôn miệng đòi ly hôn, để có t
Nguyên Long đã không chờ đ
ó điều gì đ
i kẻ tồi tệ đó, rồi nhìn sang Chúc Ngu
thật, cô sẽ khiến những
ạc của mẹ, ôm chặt hộp tro
, nơi này là căn nhà bà ngoại để lại khi cò
trời đ
ng, chuẩn bị lên lầu thì ph
gười đàn ông già bẩn thỉu từ phía sau ôm lấy c
ười với cô, "Cô nàng xinh đẹp quá! Thiếu
i trên người cô, "Thơm quá, lát
Chúc Oanh Oanh không ngừng đấm đá người đàn ông
mãi mà không ai đến, chẳng lẽ.
đớn phản kháng, nước mắt như những hạt ngọc trai lăn dài,
cá nằm trên thớt,
vọng nhắm
g già đè lên cô bỗng ngã
n thấy một người đàn ông cao lớn
ng mặt tinh tế đẹp trai, chỉ là khí chất b
nhiều vết máu trên người, ngay cả tay cũng dính đầ