u, nhạc nổi lên, giọng hát
chuẩn bị kỹ càng, quả nhiên kh
ọc Như Ninh, cô
hẹ nhàng và uyển chuyển lan tỏa khắp đại sảnh, ngay cả những đoạn cao nhất c
ách mời đều chìm đắm tron
lớn, trong phòng hòa nhạc rộng lớn và thanh lịch, khán giả ngồi kín dưới
sân khấu chỉ có những khách mời ăn mặc lộ
ình rơi vào một ngườ
ng hiểu, dường như nhìn thấu cô từ đầu đến
a hiệu, Tiêu Trì khẽ cú
ài bình tĩnh của anh, nội
nhìn thấy Ngọc Như Ninh kiêu hãnh và rực
n kỹ thuật, không ngờ vội vàng quá lại bị lạc giọ
t cách lúng túng và
"Thật là làm trò c
còn bà Hàn thì nhíu
Ninh, cảm giác ngưỡng mộ và ki
g kìm được thốt lên khen ngợi:
với phần trình diễn của mình,
o tiếng kêu, thấy Thẩm Tiểu
ện, nhưng xe lăn của Ngọc Như Ninh chưa xuống h
ng cả người theo quán
đau sắp tới, nhưng lại rơi vào một
ừ từ mở mắt, họa tiết kẻ sọc
u, tim lại vô cớ đập nhanh hơn, cô
đặt em
ngột, mọi người đ
cô đặt lại vào xe lăn, còn cẩn thận chỉnh l
là ai mà Hàn thiếu gia không để ý đến
uả nhiên chuyển sang Hàn
tỉnh ngộ, buông
anh tự trách, "là lỗi của tôi, tư
Thẩm Tiểu Viện cũng lí nhí nói: "Xin lỗi Tiểu Ninh, gót giày
n cảm thấy trước đây mình thật ngốc, chẳn
ải cảm ơn anh Tiêu, nếu không có anh ấy
, "Không phải không bị thương sao? Hôm
à thấy cô ấy làm loạn lúc nào? Bà