tứ, khẽ hừ một tiếng, "Anh c
đàn ông sắc
à chị em, vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, e
h mắt lạnh lẽo, "Chị em lại đi l
i về phía nhà họ Tiêu, khi đi ngang qua Tiêu N
ói quen nghĩ rằng Tiê
ớc mắt anh lại thoáng
trong đôi giày da cừu màu đen, như một con
hông cần anh ra
sờ, nhìn bóng dán
, dường như Tiêu
Hoà
àng, kéo anh trở lại thực tại, giọ
h sẽ nói cô ấy, không để cô ấy làm em giậ
hoe, níu lấy cánh ta
anh đã hứa s
khóc như than, khiến
hĩ không thông suốt như vậy, trước khi e
y quần áo, mới thấy Lục Hoài
ngay tại nhà, cô suýt
ôn đủ
xuống ghế sofa da thật màu đen,
lầu đã truyền đế
gì đó? Càng ngày cà
n đầy vẻ không vui, theo sau ông là
ười ngoài, dù đeo đầy trang sức cũng không che giấu được vẻ mặ
ấm vài cái, hình ảnh từ video giám sát ở cửa
đến quên trời đất, thậm chí
hư xấu hổ không dám nhìn ai, bi ai kêu lên một tiếng chạy
lớn, chứ không phải bị phát
y theo, không quên giả vờ lo lắng hét lên một câu, nhắc nhở một
iên Hòa nổi giận r
m cho nhà này không yên
ện hay Tiêu Như
người cha từng yêu thương
g tình cảm mà cô trân trọng có thể tan
uyết giúp đỡ, vậy mà chưa qua tuần đầu
ể vô tình