t nhập cảnh để lấy giấy tờ, cô
lắm, bên cạnh anh
i thích rằng anh chỉ đi cùng Thẩm Niệm Vi để làm hộ
chứ?" Thẩm Niệm Vi mỉm cười nói, nhưng trong
nh và video mong kích thích Hạ Yên, n
i không ch
tờ, đâu có gì quan t
tái đi, Lăng Hữu An ngay lập
inh gì vậy?" Giọng anh sắc
ng Hữu An gọi tên đầy đủ của cô, c
iệm Vi không thích, vậy mà a
?" Ánh mắt Hạ Yên không hề né tránh, Lăng Hữu An
lấy vai
n quá, hơi lơ là em. Em yên tâm, qua mấy
nửa bước, mùi nước hoa trên ng
ay, cảm thấy lòng m
chuyện phải làm, em đi trước đ
tinh ý, chắc chắn sẽ đi tìm hiểu x
ữa, làm sao còn để ý đến điều đó? Lăng Hữu An nhìn bóng dá
ng bị Thẩm Niệm Vi kéo đi mất, nên
n không chú ý đến chiếc xe đang chạy. May mà tài
không làm khó tài xế, sau khi anh đưa
m mang thai đôi đấy!" Giọng Thẩm Niệm V
ó con, mà còn
Hữu An vui mừng tột độ, Hạ Yên chưa bao giờ thấy anh phấn khíc
ng giọt nước mắt, lê bướ
sẽ ổn. Hạ Yên cầm thuốc, dáng vẻ cô đơn bước ra khỏi bệnh viện, ngẩng
g Hữu An biến mất ng
sao?" Anh nhăn mặt ké
ã nói rồi, hôm nay anh chỉ đi cùng Niệm Vi làm chút vi
đi mười mấy mét, chân mới
đến vẻ đau đớn của cô. "Em yêu, giận thì giận nhưng cũng phải có mức
au quá không nói được lời nào, chỉ
đã bắt đầu chán ghét cô rồi phải không? Hạ Yên cười tự
có thể làm gì? Tất cả