ừng chân đầu tiên của họ là ng
ynh Tâm bước vào điện, cả
cảm thấy khó hiểu, các người đa
con của chúng ta nhất định sẽ ra đời suôn sẻ!" "Đúng rồi, anh Tư Niên, điều
ng là chúc phúc cho c
Hảo mới bước vào điện, quỳ trước
xa xôi, mong có người đưa tôi về nhà, m
ột mình rất lâu, trên đường quay về phòng
đi ngang qua Ôn Tuệ Hảo
òn yêu chị ấy nữa sao, anh không muốn con của chúng ta bị gọi là con riêng chứ!"
ười, trở về
Tư Niên đi mua nước, Diệp Khuynh Tâm nói với cô: "Anh ấy không còn yêu chị nữa, sao chị cứ phải giữ vị trí này chứ?" "Rất nhanh chị sẽ như ý muốn củ
ơi xuống nước, vội vã bỏ cha
cô mở to mắt nhìn người đàn ông đó bơi về p
cô liền nói: "Cô ấy đang mang thai, tôi mới cứ
anh, không cần nó
nữa, sau này c
n để về trước, cô thu dọn hành lý, ch
iệng hỏi: "Phu nhân, chị định đi đâu?"
g, lần sau bà đến hãy giúp tôi giao cho anh Tư Niên nhé, tiện th
lự nói: "Việc chị đi mà không nói lời nào sẽ làm cậu c
ưởng đoàn giục kiểm vé, cô xóa bỏ mọi liên hệ liên quan đến anh Tư
bay, cô quay đầu
, chúng ta k