ấy hộp giấy dưới giường ra, cẩn
, những chiếc cốc và áo đôi cùng mua, tất c
i sân, hai người vừa trở v
đột nhiên nghĩ đến điều g
, em định l
i, từ trong túi lấy ra b
nhặt cuốn sổ vẽ từ đống lửa, cô bìn
thành tro bụi, Phó Tư Niên
là thứ quan trọng nhất tr
g trước mặt có chút mất bình
vô dụng, giữ
o đống tro tàn, rồi
những thứ này, mà là k
ên hiếm khi gõ cửa phòn
p trang sức lê
ng nên đẩy em, l
ên đẩy cô ấy, cô
lỗi em, em từng nói em thích vòng tay của
lại hộp trang
m không thích từ l
àn ông dừng lại, anh
Hảo, anh
hành tiếng, c
thiệu bác sĩ thần kinh cho anh
lỗi, thì phải nó
oài, Phó Tư Niên đứng ngo
hanh Tâm gọi anh,
uôn cảm thấy như đan
đi làm, cô nhận được ti
, với anh, Thanh Tâm nói có ngôi chùa nổi t
vừa bước vào vă
ữa là đi Đông Quốc rồi, e
m muốn xin n
ôi phê
một lúc lâu sau cô mới nh
biết
hép lại câu chuyện này, mình
người phụ nữ trả lời quá dứt khoát, anh cảm thấy Ôn T
Diệp Thanh Tâm, đút cô ấy ăn, trông như một người