cả vang lên với
y vì nói một lời như kiếp trướ
ưng không có ý định t
gập nỗi buồn và bất lực trư
ôi vừa mất, tang lễ ba năm. N
được, giọng nói trở nên the thé: "Nhưng hành vi trước đây của
muốn rời đi, nên vẻ mặt
phía tôi. Tôi đáp lại ánh mắt của ông
g, tôi tiếp tục," Lúc đó, tôi bị lòng hận thù làm cho mù quáng, chỉ
ng. Làm sao tôi có thể rời đi khi thi thể c
quá muộn để một quý ông trả thù, dù s
vẻ tán thành, suy nghĩ
chị cả trông
g trong lòng nàng lại muốn đi đến đ
tôi trong mắt hiệu trưởng không bị ảnh hưởng mà lời nói của tôi
với tôi mà không hề quan tâm đ
lượng tâm linh và tài nguyên ở đây là vô s
a cô đầy sự d
g xin phép rời đi cùng thủ lĩnh, rồi cô ấy mới có thể đứng
èo lên. Bao nhiêu năm qua, tôi
ững chiếc lá xanh của cô ấy, lặng lẽ như
à Lý Như Hưng đơn thu
n bã và ngã xuống trướ
, nhưng hắn vẫn kiên quyết trả lời: "Ta nguyện ý từ bỏ
tang, con sẽ tham gia thử thách và trở th
i đầu ba lần tỏ
cả hoàn to
ì đó nhưng lại sợ
ần như bị xé thành từng mảnh. Nàng
khẩy tr
mắt của chủ nhân đang
không biết rằng một tu sĩ như sư phụ có thể nghe
g có thể không nghe ra ẩn ý t
n vị thủ lĩnh ban đầu còn d
Ta nguyện ý ngoại lệ, thu nhận con làm đệ tử riêng, đưa con lên núi tu luyện." Còn
lễ cho cha mẹ cô. Sau khi họ an
giống hệt như
mục tiêu đã thay đổi từ
"Lòng tốt và đức hạnh của ngà
ó vấn đề gì, bạn có thể đế
a cho tôi một chiếc ví, cho
chị cả tôi thay đổi hẳn, chị trừn
theo kế hoạch của cô ấy. Cơ hội tốt nh
có thứ gì nhất thiết
ở kiếp trước đều là nh
tự hỏi tính cách điềm tĩnh như hoa cúc