tôi có thể cảm nhận đ
ng đang giải tỏa cảm xúc c
cần là một người luôn bên cạnh, đồng hành cùng tôi
gì vậy? Anh không
nhưng dù sao thì, đôi chân của tôi lúc đó..
g mỗi khi nghĩ đến đôi chân và phản
nhìn thấy đôi chân co rúm của cô ấy dưới váy. Tôi sợ
ái gọi là sự tôn trọng ấy chẳng qua chỉ là nỗi "
g được cảm xúc của anh ấy, anh ấy lại c
, và mọi sự chờ đợi cho đến
hịu khổ nhiều như vậy, s
này, rồi anh sẽ thực hiện ng
ổn phận củ
lực, thật
là…… hó
rạc của anh ấy cứa vào
cơ thể dầ
in được đó là đ
từng nhẹ nhàng hôn lên trá
Thần, người đã hứa sẽ chỉ yêu mình tôi suốt
m soát được, mắt tôi đau nhức
âm lúc này chắc c
ôi sẽ rời đi khi Ayan vẫn còn tình cảm với tôi. Sau đó, với tí
không thể không hét
ng cần phải đợi đến khi hắn mất hết thiện
ây, cút khỏ
màu trắng cô ấy mang v
và anh sẽ cho người đến đón em để tham dự tiệc sinh
ấy đi giày ca
mà tôi và Văn Ngạn Thần đã tỉ mỉ trang t
hông thể thoát khỏi thế gian. Chúng ta có thể c
nhà nhỏ của mình, tràn ngậ
sổ, nhưng không thể xua ta
ười yêu bạn đầy vẻ
chấp nhận
và ấm áp mà chúng tôi từng có, nhưng giờ đây, tôi là n
im lặng su
ồn trong lòng dâng trào như thủy triều nhưng
tôi đã mặc vào ngày Ayan và tôi x
đưa nó
ệc sinh nhật lần
n thiêu thân lao vào ngọn lửa, và giờ đây tôi có quyế