a cô ấy: "Bạch Hiểu Hiểu, em thật ích kỷ. Em dựa vào mối quan hệ với A Yến mà bám lấy anh ta." Bạn
Ayan lại quan tâm đến mấy
nữa thôi, tôi sẽ có th
ỉ có thể thú nhận rằng chân tôi không có
bất ngờ cho Ayan
sinh nhật tuyệt vời n
hôm nay cô đến đây là vì ng
thay đổi, nhưng sau đó anh
xem con người thật củ
nh thường, lấy điện thoại di
cô ấy khiến tôi cảm
i mái và giả vờ
nói của một ngườ
hoành tráng như vậy, anh định cầu hôn
này đã khơi dậy sự
đầu dây bên kia, và tôi gầ
ở nơi c
một nhịp. Nhìn nụ cười mỉa mai của Trầ
thắt chặt rồi nới lỏng, rồi lại
ĩ gì nhưng tôi chọn tiếp tục
í ba năm trước, Tiểu Tiểu sẽ không cứu tôi, và
hiện lòng biết ơn và sự tưởng nhớ...
có lẽ là tôi chỉ tưởng
n, ý anh
ểu lại không nghĩ rằng cô ấy sẽ
ủa những lời còn dang dở.
n, anh sa
, tôi lại nhớ đến bản thân mình ngà
tại của tôi có phải là lời nhắc nh
dâu của mình... Bạch
Tiểu. Anh yêu cô ấy. Anh thực sự yêu cô ấy rất nhiều. Anh
à được
ời kia dường như
trong ba năm qua... Tôi chưa bao giờ thấy bố mẹ cô ấy đến thăm cô ấy lần nào. Cô bé
ông còn là con người nữa... Đúng vậy, tôi không thể ch
g, nhưng giọng nói của anh ngày cà
tại sao chuyện
t? Chỉ cần cô ấy là người bình thường, dù gia đ
là người k
ời bình thườ
nh yêu, nhưng mỗi lời
tràn ngập
g chút một, nhưng tình yêu đã bao bọc một l
trong những người mà