xa rồi. Cô ấy là tiểu thư Bù
cờ nhì
họ chạ
ong mắt Phong Tùy nhanh đến
tới: "Chị, sao
vẻ hơi buồn
sự cũng c
Nguyệt và hỏi: "Anh kh
hị, chị tức giận sao?
hấy tôi không nói gì, rồi lại
tôi diễn một vở kịch thôi, giữa
ày càng mất kiên n
hó khăn nhỏ nhất đang le
khi anh ấy nói chuyện với cô gái lúc nãy, và vẻ mặt an
của con người có th
đó thì Bùi Cẩm Nguyệt đột n
riêng với chị ấy vài câu, tôi sẽ giải thích cho
ui
t cuộc gọi
hìn cô ấy, rồi nhìn t
hỏi, Bùi Cẩm Nguyệt th
i rồi cười khẩy: "Chẳng trách ôn
nh cũng chẳng có gì nổi bật. Chị không giúp được g
y đột nhiên nghiêng người
ùi như chó mèo, thật kinh tởm. Không ngờ lại là sự thật. Không b
tái