u hạ, hai tên nô tài ngoại tộc thấp kém các ngươi mà dám ngông cuồng đến thế, không biết ai c
ía Phương Quản sự, khiến hắn sợ hãi lùi liề
nổi nóng thì hắn biết âm mưu của hắn sắp thành công rồi. Đại quản sự Hoàng Cách vốn từng bò lên từng bước một
phận hiện giờ của ngươi, ngươi chỉ là một tên gia nô thấp kém nhất, không còn là thiếu chủ nữa. Thiếu chủ bây gi
út
nh, đám gia nhân lập tức b
ơi vốn mang tội trên người, chẳng lẽ muốn tạo phả
i vừa cười lớn nói: "Tộc quy? Một kẻ ngoại tộc như ngươi mà cũng dám nhắc đế
n người hắn lập tức phát ra tiếng răng rắc như đậu nổ, đó là âm tha
ông tha cho ngươi, ngươi chỉ là một bia thịt, không quyền không thế ở La gi
ốp
hắn. Sau khi bước vào Luyện Cốt cảnh, sức mạnh của La Chinh gần như tăn
ắng bệch, năm dấu ngón tay hiện rõ ràng như
ng ngông cuồng, phỉ bán
ốp
sai cho kẻ ác, tự cho m
ốp
làm chuyện thị phi, đảo
ốp
uy La
ốp
một làn máu bắn ra, Phương Quản sự đứng
.. đ
ờng bị coi là bia thịt, dường như chưa từng thấy nổi nóng, chỉ toàn n
Chinh chịu nhục là bởi hắn không
La gia, bọn họ đều kinh ngạc trước cảnh tượng
mình là chủ, bình thường không ít con cháu dòng bên đã chịu không ít ấm ức vì ông ta, chỉ vì nể mặt dòng hai nên
y dỗ ông ta, quả thật khiến
ng.
ộc mà có thể ngang ngược như vậy, đều là vì có chỗ dựa v
ười dòng hai và dòng ba thì vẫn là một nô tài hết mực
à một gia nô, dám đánh Hoà
chắc chắn sẽ gặ
đã nát bét, máu tươi nhỏ xuống, không nhìn kỹ thì không phân biệt nổi đâ
đã nát của Hoàng Cách mấp máy, mơ h
ại tặng thêm một cái tát, Hoàng Cách tr
ách, ánh mắt La Chinh chuyể
g kìm được run lẩy bẩy, lùi lại hai bước kê
La Chinh từng bư
huyện phạm thượng!"
nữa ngươi quên rồi sao, nắm đấm của ta lớn hơn ngươi, ta chính là trên! Ta mạn
Luyện Cốt Cảnh, đám hạ nhân này trong tay hắn chẳng khác gì gà c
n những người khác nghe thôi cũng phải
êu thảm một tiếng, La Chinh nói: "Hôm nay dạy cho các ngươi một bài học, hãy nhớ lấy nỗi đau này
viện nhỏ, vừa ra tới cửa, đám con cháu La gia cù