được, cả đêm chỉ chợp mắt được một canh
a lớn của địa lao, đeo xiềng xích và áo g
óa này khó diễn tả thành lời, ngay cả việc đi lại cũng có thay đổi rõ rệt, mỗi bư
tiệt này trói buộc, hắn đã muốn
nhân, La Chinh phát hiện hô
trừ Diễn Võ Đường, Nghị Sự Đình, Bách Thảo Viên, và Luyện Khí Phường là những nơ
i vòng vào phía trong, dường nh
, hắn không lên tiếng, chỉ lặn
nhất là biệt viện của dòng hai và dòng ba La gia đã xây thêm không ít lầ
a phải trầm trồ, xà nhà vẽ rồng phượng đều dùng vàng
g dày, chút tiền này chẳng đáng là gì, nhưng thời buổi này chỉ có kẻ mạnh mới có thể đứng vững, đ
trong tay nhị thúc
ước, La Chinh được dẫn
gười đang ngồi đối diện u
ngày nay. Người còn lại khoác lên mình áo gấm lụa là, là một ông lão ngoài năm mươ
thêm vào đó Hoàng Cách lại khéo léo nịnh bợ, luồn cúi rất giỏi, quan hệ c
Hoàng Cách càng lên như diều gặp gió, trở thành đại quản sự củ
nhiều về sự hốn
viện này mà Thừa Vận thiếu gia thưởng cho lão gia đúng là cực phẩm, nếu tiểu nhân đoán không
chỉ có rồng ngọc đâu, ngươi xem mái ngói lợp toàn là ngói lưu ly, cả
ệng nói: "Hoàng lão gia này, biệt viện của ngài thứ
gì mà thiếu nữa chứ?"
ầu hạ sinh hoạt cho ngài đó! Đây, tiểu nhân mang người đến cho ngài luôn
ai?" Hoàng Cá
ửa biệt viện, nói: "Mời
Chinh. Vị thiếu chủ vang danh một thời của La gia, đ
Hoàng Cách hắn nghe không sót một chữ, trong lòng lửa giận bốc lên
nô lệ, nhưng đó cũng là ch
ng chẳng dám lỗ mãng trước mặt hắn, dù s
ám xúi giục Hoàng Cách, bi
nụ cười âm hiểm: "Bảo tiểu tử này hầu hạ ăn uống cho ta cũn
ờng sang đây ngay, hắn giờ chỉ là nô lệ không tên không tuổi, ngày nào cũng bị đánh đến mức nát thịt tan xương, hầu
n như Hoàng Cách, thứ coi trọng nhất là thể diện. Đại thiếu gia La gia từng oai phong một cõi
ng ý, rồi lập tức ra hiệu cho
ại chỗ, mặc cho mấy hạ nhân lôi k
c, nhưng sao có thể lay chuyển nổi
t, mấy tên gia nhân dù vận hết sức mà mặt mày tím ngắt, mồ
ão gia, đừng có không biết điều rồi chuốc họa vào thâ
o Luyện Cốt Cảnh, lồng ngực phát lực càng mạnh, tiếng quát như sấm nổ giữa trời