anh
ống rư
ng một chú
nước nhảy, Ôn Lương nhíu mày xo
g bên cạnh
men theo đường cong xinh đẹp di
Ôn Lương nhắm mắt, nửa t
cô sự làm tổn t
ại rồi vòng lên lư
ủ lắm, cô nhanh
đã không còn hơi ấm, chỉ có những nếp nhăn trên
n, sao tối qua cô
hôm nay nói
ranh một bộ vest trắng, lại nghĩ việc mình mang thai cũng là một chuy
gồi trên sofa, ngước mắt trông thấy Ôn Lương đang đi xuống t
gương mặt thoáng qua chút vui mừng và mong đợ
ó con chắc anh cũ
n nói với em." Giọng Ph
Lương nở một cười ngọt ng
tài liệu trên sofa đứa cho cô: "Đây là thoả thuận ly hôn, em
gừng đập, cô sững
một lúc, cô còn tưởn
ếng, môi cô mấy máy, từ từ lặp
ly hôn
h, sao tự dưng lạ
báo, khiến cô t
cũng chưa công khai, nếu đã như vậy không bằng kết thúc sớm còn hơn."
t, cảm giác xung qua
bàn tay to bóp chặt l
i, không
nh suốt chí
mười sáu, cho đến khi có được sự
ứ ba sau khi kết hôn, tình yêu ấy
đắc dĩ, cô cam t
mà nói lại l
nh: "Không phải ba năm nay chúng ta vẫn ở bên nhau rất hạnh phúc sao? Anh thực sự quyết định vậ
yết địn
ía ông
nói rõ
ang thai rồ
n, ngắt ngang lời cô:
ày như một lưỡi dao đâm thẳng
thuận ly hôn, rồi máy móc nó
uộc phải kết hôn, tất cả
là câu cuối
ghi đã