cô bẩm sinh hơi mỏng, tình trạng thai nhi không ổn đ
huốc, rồi đưa thẻ cho cô: "
Ôn Lương cầm lấy chiế
câu: "Phải chú ý đấy nhé
hai, rất nhiều phụ nữ sau khi sảy t
sẽ chú ý." Ôn Lươn
đợi đứa trẻ này hơn ai hết, cô chắc
, Ôn Lương rời khỏi ph
ân, chuyến bay của ông chủ là lúc 3 giờ chiều nay, còn 20
ng đến
nh, là trên gương mặt của Ôn Lương đã nở một nụ c
tác được gần một th
c mà lấy tờ khám thai trong túi ra xem đi xe
Phó Tranh, chỉ còn 8 tháng
n vui này với Phó
í dễ thấy, : "Phu nhân, hay là cô
anh đã xuống máy bay, cô gọi cho anh, nhưng
n, chúng ta đợi chút x
chưa thấy Phó T
ột cuộc điện thoại nữa,
đợi thêm
ng thấy, có lúc muộn một hai ti
iếng
là tiếng thông báo lạnh lùng nữa, cuộc gọi nhanh chó
g nữ cất lên: "Xin lỗi, Phó Tranh đi vệ sinh
ói gì thì đầu dây b
điện thoại, ngẩ
ranh đi công tác đâu có
hình điện thoại đã tắt, cô
nhanh chón
h chưa g
t, rồi cô không thể nhịn được
thì mới có người nhận. Tiêng người đàn ông quen thuộc vang lê
tài xế đang đợi anh ở bãi đỗ xe khu D
: "Xin lỗi em, anh xuống máy bay mà quên mất kh
n Lương lập t
hé?" Ôn Lương cắn môi: "Em
g có chuyện mu
ao dì nấu mấy mó
nh còn có việc,
bã, nhưng vẫn bình t
lại vang lên giọng nữ ban nãy: "Phó Tranh, xin lỗi anh,
đang định hỏi Phó Tranh người con gái
ại, khẽ mím môi rồi nói v
đã đoán ra được điều gì đó
buồn ăn, nhưng vì đứa bé tro
khách, tiv
iếc nhìn đồng hồ đeo tay, hoàn toàn không c
giờ tố
ột cái, bất giá
bỗng cảm thấy cả người nhẹ bẫn
y mùi hương quen thuộc và mùi rượu tho