òng, quay đầu lại thấy Thư Mộng Lôi đang co quắp trên mặt
t người phụ
c như một gói đồ, ném vào trong xe, đá văng mấy tên lưu manh đ
ồn dập làm không khí trong xe thêm ngột ngạt, khiến cơn giận
à khó chịu vào chân ga, lá
như cơn bão trên đường, không khí trong x
dáng thỉnh thoảng co giật trên ghế sau
ơ, ánh đèn đường một cái một cái lướt qua trước mắt, giống như
c Trần, làm ơn đến chỗ tôi ngay, ừ,
sau, nghiến răng vượt qua vài đèn đỏ, nhanh chóng trở về nhà,
c, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt,
ùn nước, ôm chặt một người phụ nữ trong chiếc áo khoác của mìn
ời ta cho uốn
ới bác sĩ Trương, đơn gi
hiều, anh để Làn Nhược Trần vào phòng khác
ần thay
ếc váy ren không còn nằm trên người mà quấn quanh người,
Làn Nhược Trần vớ
vào phòng ngủ, khi ra ngoài, trên người cô vẫn đầy vế
lập tức bắt
, xét n
au, anh n
hông phải là thu
àn Nhược Trần nhíu mà
i thuốc bì
thuốc không thể kiểm soát được, nhà sản xuất đã ngừng sản xuất sau khi phát hiện vấn
găng tay y tế ra, vừa
có cách
hải là Làn Nhược Trần mà anh biết, người mà anh biết luô
ơn giản nhưng rõ ràng
ơi nhướng lên, lông mày nhíu chặt,
o vậy? Chẳng lẽ chỉ v
ày, có lẽ anh sẽ thất vọng
ại vẫn chưa phát hiện được loại thuốc
đầu, châm một điếu
n Làn Nhược Trần, bắt
uốc, Làn Nhược Trần mạnh mẽ dập tắt điếu th
án mạng?" Anh vẫn không nhịn đ
ốc này quá mạnh, nếu không được giải tỏa, t
t đầu, "Tôi hiểu
khách, Làn Nhược Trần ngước mắt nhìn
y người đi vào phòng tắm, bên t
bế Thư Mộng Lôi, đi vào phòng tắm,
Mộng Lôi, hơi nước bao quanh cô,
ôi nắm chặt cánh tay Làn Nhược Trần,
hìn chằm chằm và
h cũng bị đốt cháy hoàn toàn, nhưng thói que
ặt đối diện với Thư Mộng Lôi đang ngủ tr
g còn xương, mềm mại yếu ớt dựa vào anh, như một đứ
rần trào dâng một cảm xúc lạ lùng, muốn chăm
iường, nhẹ nhàng trở mình xuống giường, nhanh chóng mặc quần áo, vừa định
rên mặt thoáng qua một ch
hẹ nhàng nhấc cánh tay Thư Mộng
c đó, biểu cảm trên m
m chú nhìn vào vết sẹo hình trăng lưỡi liềm rõ ràng trên cổ
rõ ràng, vết sẹo hình trăng khuyết này hơi nổi lên, nhìn m
gười mẹ đỡ đầu ở nơi xa lạ, gặp được cô bé thông minh đã cứu mạng mình, cô bé đó đã nắm lấy tay anh khi anh đang thở hổn hển vì căng thẳng. Anh nhớ r
m Làn Nhược Trần và chiếm trọn trái tim anh, khiến trái tim anh chỉ chứa đựng được một vầng trăng lưỡi liềm này. Anh n
ong như trăng lưỡi liềm, khuôn mặt hơi bầu bĩn
đã tìm thấy, nhưng bây giờ vết sẹo hình trăng lư