ống giong cờ mở, lụa đỏ tung bay, khách khứa vây quanh bên ngoài lễ đường. Trong lễ đường, Vũ
ù có phủ khăn đỏ cũng có thể tưởng tượng được khuôn m
a đỏ, đúng là trai tài g
i thức cuối cùng, cả hai đứng trong lễ đường, quay lưng về phí
o động
i, Đàm Sênh liền bước châ
oan
u hút, thấy là một người phụ nữ bậ
, sắc như đào hoa, khuynh quốc khuynh t
Nhớ ra rồi, chẳng phải là
cô ta bị điên, bị nhốt vào Vi
áng thế kia, có chỗ nào
hiện vẻ đắm say, nhưng sắc mặt lập tức thay đổi, người
n về phía Đàm Sênh một b
lại xuất h
cười duyên
và Trắc phi, thân là Chính phi, thiếp
xuống chỗ chủ vị, ánh m
ao quý thanh tao, nhã nhặn đoan trang, nhưng thực chất tâm địa đen tối
nhếch, Đàm Sê
g mau tới dâng trà
hải quỳ xuống dâng trà cho chính thê,
không thì với thân phận ả ta làm Chính phi còn thừa sức. Giờ còn phải khom
iật xuống, Tang Ly ngẩng cao đầ
. Nếu nói đến dâng trà, thì cũng phải là dâng lên
không phải
y bị úng n
cãi với ả ta, quay
ằng Trắc phi không ph
uật luân lý sẽ hóa thành ngọn n
nh, Vũ Văn Dật từng nói rằng: Trong mắt ta, dù nàng có làm Trắc phi
dân thiên hạ? Nếu thật sự hùa theo câu nói lúc nãy của Tang Ly, thì ngày hôm sau
ất hiện, hôn lễ đã sớm kết thúc. Hắn hận không thể xé xác cô ta ra từng mảnh, như
ần dâng lúc này, để s
n ngoãn nghe lời hắn giống như trước ki
xem là chính thức gả vào nhà, chẳng lẽ vươn
i trả về Ph
yêu, giờ còn dám nói ra những lời như vậy! Sớm biết thế, lúc đưa cô
trợn tròn m
khỏi Viện tâm thần Nam Sơn. Bổn vương lập tức sẽ đưa nà
g lên, thị vệ lậ
a là Khang Vương phi d
hí thế không giận mà uy, mạnh mẽ áp chế khiến bọn
ắt những vị khách mời kh
ưa của Trấn Quốc Đại Tướng Quân, quả nhiên hổ phụ vô khuyển n
ng lạnh, khí thế sắc bén khiến người
khí trong lễ đường đông cứng. Vũ Văn Dật biết nếu chén trà này không dâng, thì Đàm Sênh tuyệt đối khô
hường, hôn lễ sẽ không thể tiếp tục diễn ra. Ả ta đi đến bê
cho Vương phi tỷ tỷ đi! Coi nh
nh
hi quay sang nhìn Đàm Sênh, sắc mặt
rồi, lát nữa nàng phải ngoan
nh như
nhi
ả vào phủ, Xuân Hồng lập tức mang tới một chén trà
tỷ tỷ, mờ
ân hình đứng thẳng tắ
à ai mà đứng d
được nữa, giận dữ tr
đủ lắ
n sang Vũ Văn Dật v
ng, thiếp nguyện l
hí dành cho Đàm Sênh gần như không hề che giấu. Các vị khách cũng đều nhìn Tang Ly bằng ánh mắt thương tiếc và khâm phục,
chậc
quả thật có chút
ớc mặt Đàm Sênh. Dù sao cô cũng chỉ là kẻ tay trắng, chẳng
ng ngay khoảnh khắc đó, chén trà đột nhiên rơi xu
aa
kêu lên
ngươi muố
ên bắn, đôi mắt đỏ ngầu,
không hề sợ hãi hay tức giận, ngược
hi của mình trước mặt bao nhiêu khách quý thế
ắn không dám dùng sức, chỉ đành giận dữ trừng
rốt cuộ
hác, nhưng bây giờ cô ta ngông cuồng phóng túng, chẳng coi ai ra gì. Nếu kh
càng nhếch lên cao
ê với nhau hơn một năm, chẳng lẽ chàng ngay