ai mươi ba năm dài, không ngờ lại nuôi ong tay áo như cô
ờn xám, tay trái đeo vòng vàng, tay phải đeo vò
à mẹ suốt hai mươi ba năm qua. Trong vòng tay bà ta, m
. Có lẽ chị ấy chỉ không chịu nổi vì con đã lấy mất
: "Cô ta mới là kẻ trộm. Chính cô ta đã cướp đi hai mươi ba năm yêu thương của con. Một con bé quê mùa chẳng ra gì, lại dám sống sung sướn
thắng, nhưng cô ta nhanh chóng che giấu, th
ên má, rồi đổ tội cho Thẩm Thanh. Cha mẹ ruột của cô ta chẳng cần nghĩ ngợi, lập tứ
uổi Thẩm Thanh ra
m chỗ, còn dám giả bộ thanh cao, khiến Th
g mặt rạng rỡ xinh đẹp của Thẩm Thanh, cà
nhan sắc em gái mình! Với tính cách đó, cô không thể tiếp tục ở lại Dung Thành nữa. Ta vừa bảo
c để nuôi dạy cô hai mươi ba năm. Nếu không gả được cho Vân Đình, thì ít nhất cũn
Thẩm Thanh liên tục làm
g lần nào cũng bị cô phá đá
giá trị lợi dụng, bố Thẩm chẳng cò
h mắt thoáng lóe lên n
àn toàn nhìn thấu bộ mặ
đây mới chen chân vào giới
Thanh. Cũng chính lúc đó, nhà họ Thẩm phát hiện nhóm máu
ọi mối quan hệ, tìm ra con gái
i vã bế tất cả trẻ sơ sinh ra khỏi lồng ấp để cứu người. Vì
, còn Thẩm Tâm Như bị một cặp vợ chồ
hà họ Thẩm yêu thương Thẩm Tâm Như v
m Tâm Như phải chịu khổ nhiều năm bên ngoài, thậm
iểu thư, giờ đã vô dụng, l
g nông dân nghèo khổ ở làng Vân Khê
ôi. Ai mà chẳng muốn tìm nơi tốt hơn để ở. Nhà họ Thẩm là gia đình giàu có ở Dung Thành, chị được sống sun
lưu luyến, bởi nếu không nhờ cô, công
H
n nhà này, quay người bước lên lầu, vơ đại v
ỏ xíu trên mặt Thẩm Tâm Nh
nữa, có khi vết thư
ngào: "Tháng sau em và anh Vân Đình sẽ tổ chức lễ đí
nhau từ nhỏ và đã đính hôn từ lâu. Nhưng từ khi Thẩm Tâm Như được tìm
c rưởi, Thẩm Thanh đã nhìn thấu,
"Dù sao anh Vân Đình và chị lớn lên cùng nhau
a Thẩm Tâm Như, cảm giác bu
rác rưởi còn có người tranh nhau. Thích thì lấy đi, tôi không có
ng nghĩ đến kế hoạch, quay sang mẹ Thẩm: "Mẹ, chị nói nhữn