bước vào, cả người ướt sũng, không nhìn tôi lấy một cái mà đi t
dậy, mặc quần áo, lấy bộ đồ ngủ của anh từ tủ quần áo r
t phất rơi, bầu trời u ám. Tiếng mưa rơi tí tách tr
phòng tắm. Anh quấn khăn tắm ngang hông, mái tóc còn ướt, những giọt nước lăn dài
anh liếc về phía tôi, đôi mày khẽ nhíu lạ
nh ném chiếc khăn trong tay cho tôi
i xuống mép giường, còn tôi trèo lên giườn
ở lời, không phải cố ý muốn kéo dài câu chuyện, mà chỉ là anh luôn đặt
một tiếng, rồi khô
tôi cũng không nói thêm. Lau khô tóc cho anh
tắm xong, Phó Thận Ngôn sẽ vào thư phòng làm việc đến nửa đêm. Nhưng
. Nhưng rồi anh bất ngờ kéo tôi vào lò
, không hiểu chuyện gì
, đôi mắt đen sâu thẳm như màn
i không muốn, nhưng tôi
Đứa bé mới được sáu tuần tuổi, nế
mày, khôn
chớp vang lên liên hồi. Ánh đèn chập chờn,
đầu định ngồi dậy uống chút thuốc giảm đ
g vang lên. Là điện thoại của Phó Thận Ngôn. Tôi
ận Ngôn, ngoài Lục Tâm
ại. Phó Thận Ngôn quấn khăn tắm bư
, chỉ thấy anh khẽ nhíu mày, cất
có lẽ tôi sẽ giả vờ không thấy, nhưng lần này, tôi bất ngờ nắm lấy
iện lên vẻ lạnh lùng và khó chịu: "Vừa mới nế
ạnh lẽo và đ
u nhìn anh, tôi nói: "Ngày mai là tang lễ của ông nội. Dù anh k
ờ bóp chặt cằm tôi, giọng nói trầm thấp và lạnh lù