vút và dày rợp che đi cảm xúc trong đáy mắt, "C
a tôi, nhưng lại không tìm được bằng chứng. Dù người đó là do bà nội Chu sắp xếp từ tr
g giám đốc Chu chưa từng bận tâm tìm hiểu về vợ mình là ai. Tất nhiên
ùng kinh ngạc khi biết Chu
nh ấy không phí công vô ích." Lộ Thiên Ninh tốt bụng giải thích thêm một câu, khôn
i và A Cánh cùng thuyết phục bà nội Chu, không bằng ba
ấy nặng nề, nụ cười trên khóe
người phụ nữ đó, không để A Cánh phải b
g bước ra ngoài. Hoa Vân Nhiên thấy vậy liền nhanh ch
kìa." Hoa Ngự Phong tuy đang nói chuyện với Hoa Vân
ống lên bàn làm việc của Lộ Thiên Ninh, cơ thể hơ
n sẽ thường xuyên đến công t
n mức da đầu tê dại, nhưng sắc mặt vẫn k
n Nhiên, "Chiều nay anh sẽ đến đón em về nhà. Mấy ng
ong, đôi mắt đảo một vòng rồi nói, "Anh, đợi em ăn
u chọc, "Không bám lấy
là phải bám rồi, nhưng em muốn chuẩn bị cho anh ấ
ân Nhiên đuổi đi, cô lại bước
ịnh điều tra cô. Đã đến nước này thì không còn gì để mất, cô khôn
Ngự Phong. Trước khi đi, cô còn giơ điện thoại lên
chỉ mỉm cười, sau đó
mất nửa ngày đã biến mất không dấu vết, nhưng d
c tình huống khẩn cấp, liên tục ra vào văn phò
nhưng đôi mắt sâu thẳm của anh thỉnh thoảng lại nhẹ
ỉ có thể tránh ánh mắt anh, nhanh ch
an làm, Chu Bắc Cánh vẫn
n được tin nhắn
ột bất ngờ, ở câu lạc bộ cao cấp D
vì chuyện tin đồn nên đã bị hủy,
p Hoa Vân Nhiên hay không, thì
o cấp D.V, bảy giờ không
u một hơi, sau đó tr
iếng, bên trong vang lên giọng nói trầm th
giám đốc Chu, tối nay có
gần sáu giờ, "Không quan
ộ Thiên Ninh th
ng dậy, "Đưa tài liệu cho
cho anh, "Là hợp tác với Tập đoàn Khánh Đại,
ến tầng hầm để lấy xe. Khi cô từ bãi đỗ xe ngầm đi lên,
đó lao tới, nhưng xe đã rời đi,
của thành phố Giang, cả tòa nhà được trang trí l
ến đây nhiều lần, quen thuộc dẫn anh
Bắc Cánh giao nhau trong không gian chật hẹp, nhưng cô v
in
i giày da đắt tiền bước nhẹ trên thảm. Đôi mắt sâu thẳm của anh
g bao. Bên trong tối đen như mực. Chu Bắc Cánh b
hồng được bày khắp nơi, ánh nến xếp thành một vòng tròn. Hoa Vân
y tình ý nhìn Chu Bắ
ngờ c
iên Ninh nhận ra bảy tám phần là bạn học của Chu B
g lòng cô rối bời. Vào cũng không đ
ầu lại, đôi mắt tối tăm của anh chứa đựng những cả
ăng thẳng vì thái độ của Chu Bắc Cánh. Ánh mắt mọi ngư
Thiên Ninh, ánh mắt đáng thương nhìn anh. "Là em nhờ Thiên Ninh lừa anh đến đây
g hài lòng của người đàn ông trên đỉnh đầu m
sao? Người trong lòng anh đã tốn bao côn
ào Lộ Thiên Ninh. Cô chỉ có thể cắn răng mở lời,
nh làm thế, sau này em còn mặt mũi nào làm bạn với cô ấy nữa?" Hoa
ồn về phía họ. Mỗi hành động của Chu Bắc Cá
nhưng nụ cười ấy không hề chạm đến đáy mắt. Đôi mô
, tính tình nghịch ngợm, không lo làm ăn, là người đầu tiên nhảy ra trêu chọc. "Hôm nay tin tức này
cả buổi chiều để chuẩn bị bất n
ánh và Hoa Vân Nhiên, chứng kiến khun
không tốt. Nụ cười đó chỉ là để xoa dịu bầu không
Nhiên chỉ có hại chứ không có lợi. Hoa gia luôn coi cô ấy như
ên Ninh vẫn đứng cách Chu Bắc Cánh không xa.
. Nhân cơ hội đó, Cố Nam chạy tới ngồi
nh rồi bật lửa. Chu Bắc Cánh hơi nheo mắt, hít một hơi thuốc
ng là một kho báu." Cố Nam liếc nhìn
khẽ nâng mí mắt, liếc qua Lộ Thiên Ninh đan
có phải sức hút của cậu đã giảm rồi không?" Cố Nam có giác quan nhạy bén, là người đầu ti
rất kín, chưa bao g
n anh ta, đôi mắt dài hẹp hơ
rồi, mất cả thân lẫn tiền, còn tốn cả sức khỏe." Cố Nam vỗ vai Chu Bắc Cánh. "Tôi thấy sau khi H
đổi giọng. "Anh bạn, đừng nóng. Tôi chỉ nói đùa thôi. Người ta nói không nên yêu người gần gũi.T
miệng mình, rồi lủi thủi
uốc, cánh tay đặt trên tay vịn sofa. Dáng vẻ lười biếng nhưng cao
h phản chiếu gương mặt trắ
ến rũ mê hoặc. Dù thường ngày trông cô khá cứng nhắc, nhưng
Chu Bắc Cánh. Cô sững người vài giây, sau đó bước chậ
cổ áo cô. "Lát nữa chắc chắn sẽ có phóng viên vây quanh. Nh