một vết hằn sâu trên người Hoắc Lẫm. Toàn thân cô
của cô khẽ run rẩy, rồi vì kiệt sức mà vô thức buông
ng cô lại tham luyến hơi ấm t
ấy chiếc áo choàng ngủ màu xám bên cạnh khoác lên ng
, anh sắp k
đầu, khuôn mặt Thịnh Ninh, vốn còn chì
ta chia
ản án tử hình giáng xuống cô. Khuôn mặt vốn dịu dàng
ời cô vẫn còn cảm giác đau nhức rõ rệt. Hoắc Lẫm vừa m
ch của anh, lạnh
biết từ trước
vẫn không thể làm ấm trá
tự nguyện lao vào, c
đầu, cố nén nỗi đau và uất ức vào lòng
hư nhà họ
ồi chậm rãi đáp: "Ừ, nhà họ Bạch và nhà họ Hoắc là th
đi. Trên bờ vai trần của cô
ẽ không để em thiệt thòi. Em muốn gì cứ
ng phải người vì
biết, nên đây là bồi thường anh dành cho em.
i, em không phải người vì tiền mà đánh đ
ài: "Ninh Ninh
p trả, nhưng đây là ng
đến phụ nữ. Cô lại không tin. Đêm đầu tiên gặp anh, cô đã ngủ với anh. Dù anh không chính thức đồng
ệ, nhưng hóa ra cuối cùng cô
ủa Hoắc Lẫm. Giờ đây, đến cả nhì
mắt, đột nhiên cảm thấy dạ dày cuộn lên, liền
u mày, cũng
thai rồ
chứng này đã kéo dài hai ngày, nhưng cô cứ nghĩ mình ăn nhầm thứ gì
ó thai, vậy t
o, giọng nói phía sau đã
i. Anh không m
vẫn vô tình v
cần đâu. Hôm qua em đã đến bệnh viện
íu mày: "Không
g ảnh hưởng đến việc anh kết hôn đâu. Em, Thị