đang canh gác thì vắng lặng
bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển, lấy ra hai th
tiểu nữ muốn hỏi
nh cửa trước thường được lợi lộc nhi
gó ngàng, đừng nói đến việc nhận được quà c
thỏi bạc lớn, cả hai
ông phạm pháp, tiểu nh
i: "Hai vị đại nhân có biết ai là ngư
i vị quan sa
cô biết cũng không sao. Người phụ trách vụ án g
à khâm sai do Hoàng thượng chỉ định, đủ để thấy
khoa cử, bất kể có tham gia hay không, đều bị liê
ường thẳng, hàm răng trắng ngần khẽ cắn vào
ai đại nhân đang ở đâu không?"
o quý, làm sao những quan sai
đều l
môi đến trắng bệch,
t thẳng, như thể trời có sập xuống cũng kh
đơn giản theo kiểu truyền thống, những món trang sức
thấy đã có quan sai đến, bắt hết những ngư
g người nhà đang khẩn cầu trong tuyệ
đổi sang đi cửa sau, e rằng
đám đông. Nhìn chiếc giỏ trên tay nàng, hắn biết Kiều Sơ Nguyệt cũ
i, tìm cách tiết lộ thân phận
, đại
ẽ rời đi. Vừa đi được vài bước, vị quan
n, đến mức một chiế
t, hắn không kìm đ
Vừa rồi đông người quá, tiể
ến làm việc tại nơi ở của khâm sai đại nhân,
t mảnh giấy cho
ng nõn nhận lấy, nhìn địa chỉ t
vị quý nhân mà n
âm sai đại nhân phụ tr
phạm hắn, hôm nay lại vì vụ á
n bước đi trên phố, đến cả n
về phía nàng, nhưng
mới giật mình tỉnh lại. Nỗi sợ hãi hiện rõ trong mắt n
g rõ ràng từ trong xe ngựa vươn
g đất, những chiếc bánh nàng tỉ mỉ l
cứu
n tay dài và mạnh mẽ từ phía sau đã bịt chặt miệng nàn
n ông tràn vào mũi nàng, khiến
ay đối phương, móng tay c
ng tay, nhưng Lâu Bắc Thần lại như không hề cảm thấy g
bấy lâu, sức lực yếu ớt của K
lại khiến hắn t
ân nhân cứu mạn
g cách, nhưng hương thơm thoang thoảng từ nàn
tay, những thị vệ tr
thẳm của một thị vệ khi rời đi, ánh mắt
ết: "Đại nhân, chồng của tiểu nữ luôn sống ngay thẳng, tuyệt đối không làm c
ạnh im lặng, bóng dáng
lẽ chỉ nằm trong một ý niệm của hắn. Huống chi,
, gấp gáp muốn nói đỡ cho chồng: "Đạ
tối đã đè nặng xuống, khiế
nghĩ đến chồng,
ở đây, hắ