i: "Cơn giận của vị đại nhân đ
ần: "Thế thì không được, trừ khi cơn giận của vị đại nhân
n tay siết mạnh đến mức dù cách lớp áo, Kiề
rên rỉ: "Phu quân
i kinh sử suốt mấy chục năm, chỉ để thi đỗ cử nhân, mong nàng có thể sống những ngày t
hông muốn nhìn thấy ta
ỗ dành: "Nàng biết mà, ngoài việc đọc sách, ta chẳng biết làm g
ng nhất định phải khiến
nhẹ nhàng, nhưng Kiều Sơ Nguyệt
, bất kể p
hy sinh danh dự của
, sắc mặt tái nhợt, đôi
đích, thì ngay cả việc hy sinh d
ại, để lại vết đỏ trên chiếc c
u thuộc hàng thượng đẳng, kiểu phụ nữ nào mà ông ta không có,
hỏi của Kiều Sơ Nguyệt, mà chỉ
ơ Nguyệt cũng phần nào hi
là lời xác nhận c
n, thì ngay cả việc cô mất đi
xót, vùng khỏ
đã ra tay từ lâu rồi. Đến giờ vẫn chưa có hành động gì, ta n
không tiện chăm sóc phu quân, p
hể kìm nén được nữa, nước mắt như ch
ô đã chịu đựng bao lời gièm pha, t
, chỉ cần nghĩ đến phu quân, cô cảm thấy
ư vậy! Vì tiền đồ, hắn có thể xem cô như
hông, mà Lâm Dục không đến làm phi
, đôi mắt Kiều Sơ Nguyệt s
y mí mắt sưng đỏ, cô đành đội
ng kịp nghĩ ngợi gì thêm, đành nuốt
ng khéo léo, lại thêm nhan sắc xinh đẹp, nên khá
a, cô cũng tạm quên đi n
đóng cửa quán, mẹ chồn
à dính líu đến vụ án gian lận thi cử. Tài năng của Dụ
nơi dành cho con người, Dục nhi lại yếu ớt, nếu kh
Kiều Sơ Nguyệt rơi xu
ian lận
quan đến tương lai của cả triều đại. Một khi dính líu đế
hể run rẩy đến mức không đứng vững, phả
khóc của mẹ chồ
ai nấy đều dữ dằn, đáng sợ lắm. Nếu không nhanh chó
trong nhà, đành gắng gượng tinh thần
ạc châu báu, mang đến nhà giam để lo liệu, c
án này, rồi tìm một trạng sư giỏi, xem có
au đi, đừng chậm trễ. Nhớ mang chút đồ ăn
ễ, vội vã về nhà thu xếp ít vàng
sinh bị bắt: có người nhét tiền xin xỏ, có người lớn tiếng cãi vã đòi
chắc chắn sẽ khôn
tú, siết chặt chiếc giỏ trong tay, trầ