ư vẫn chưa thoát ra khỏi cả
m túc đấy chứ? Thật sự
uyện đều nhẹ nhàng như gió thoảng
úc lâu sau vẫn là bà Lệ đã phá vỡ sự yên lặng, "Là nhà h
Thư Niệm tự thấy mình có ở lại cũng không thíc
ảm thấy tức giận, quay đầu lại dịu dàng vỗ vào tay của Tần Thư Niệm: "Bà cũng không giữ cháu lại, chỉ là sau này nếu cháu cảm
không hồi đáp lại, xách t
, cũng không khiến bà Lệ nhìn cô thêm một lần, khi ăn tới giữa chừng thì càng không
heo bà vào
ên tiếng phản đối: "Mẹ,
t bữa thì có
ệ lườm Lệ Dị Thần một cái, q
ặt đũa của Lệ Dị Thầ
ản nhiên rời khỏi đây mà không ngoảnh đầu lại, chắc chắn bà ấy đã rất buồn, anh là c
bàn tay Lệ Dị Thần, giọng nó
m lúc nào cũng thấu hiểu lòng người như thế, bây giờ chỉ bởi vì bà tiếp xúc với em chưa được
ao đâu, không cần vội, chúng ta còn cả
thư phòng ở tầng hai, vừa vào cửa đã thấy trong
người mà cháu đã chọn làm vợ tương lai, hơn nữa nhà họ Tống cũng là thế giao trong nhiều năm c
thế rồi ư? Sao ngày xưa không thấy c
lên chỉ vào chuỗi hạt trong ta
suy nghĩ một lúc,
chuyện nhỏ nhặt cũng nhớ mãi không quên, còn người vợ đầu ấp tay gối bao nhiêu năm th
đặc biệt cầu xin đại sư để cầu về cho bà chuỗi hạt được khai quang này, bảo bà đeo nó mỗi ngày, chỉ để bà có được giấc ngủ ngon! Nếu lâu quá cháu không nhớ, vậy tháng trước sinh nhật em gái cháu, cô
m như vực sâu: "Những điều này cháu sẽ
trai lâu nay luôn rất hiểu chuyện, chỉ riêng t
cháu không rõ hay sao, năm xưa trong hoàn cảnh
g siết chặt một cách không tự chủ,
ng cô dâu tương lai lại bỏ trốn, nếu không phải Thư Niệm đồng ý đón nhận cái mớ hỗn
vì chút ích kỷ cá nhân của cô ấy mà để lại một cái hố sâu cho nhà họ Lệ chúng ta, còn cô ấy thì
một cái: "Cháu tự s
ợng, mái tóc rủ xuống để lại một
hư Niệm, sau khi rời khỏi Lệ Dị Thần, cô khó khăn lắm mới có được một giấ
ng miệng đang nhai bánh mì phết mứt việt quất, mộ
không, nếu tiện thì mười giờ phiền anh đ
ngạc nhiên, nếu cô nhớ không nhầm thì giờ này thường là thời gian họp sáng
: [Sáng kh
sao? Bốn giờ cũng được, đừng q
nữa hãy nói, gần đây đ
im bặt, Lệ Dị Thần
nghĩ của Lệ Dị Thần, chẳng phải người đang gấp gáp tổ chức đám cưới với Tống Q
íu mày hồi tưởng lại một lúc, "Ông ấy hỏi cậu có ý định quay lại làm việc không, nếu cậu cảm thấy phiền phức, l
ạch đã xua tay: "Tớ không dám nhận đâu, để một ông lão hơ
ả lời lại
ng cầm dao mổ, tớ sợ tay mình không vững, làm giáo viên hướng dẫn vẫn còn được, có thể nghe giảng khóa học của người khác không? Cũ
, dù có chạy đua cũng không thể