ến sớm hơn nửa tiếng so
phu nhâ
như hoàn toàn lột xác, ngẩn ngơ vài gi
cô, nhân lúc bữa tối còn chưa bắt
n cớ, khuyên cô đừng ly hôn
Tần Thư Niệm cố tình muốn tránh mặt đi, nhưng bà Lệ đã nhanh chóng gọi cô lại:
i, tới nơi rồi mới phát hiện Lệ mẫu cũng có ở đó, Lệ Ôn Hàm và T
ích Tần Thư Niệm, người còn chưa bướ
mẫu từng phải nhập viện hai ngày vì u xơ tử cung, cả quá trình đều là Tần Thư Niệm một tay chăm sóc hầu hạ, đích
không còn cần phải cố gắng lấy lòng người khác nữa, bè
không nhịn được, lạnh lùng hừ một tiếng rõ to: "Thật không có phép tắc, thấy tr
hư thường lệ: "Bà ơi, dạo này bà ho có đỡ hơn không, canh tuyế
ời chu đáo nhất, luôn quan tâm đến sức khỏe của bà, n
ếu bà thích, lần sau cháu sẽ
ắp ly hôn rồi, đừng dây dưa không dứt nữa, đã hưởng thụ vinh hoa phú quý k
ớc nghe nói con bị đau dạ dày, cô ấy đã đặc biệt tìm phương thuốc cổ, một ngày ba lần nấu thuốc mang tới cho con, năm ngoái con chỉ buột miệng nói muốn ăn bánh ba
i bênh vực ngư
phận gì, không tiền không thế lại có tiền án từng ngồi tù, năm xưa nếu không phải mẹ kiên quyết, con không bao giờ cho cô ấy gả vào nhà! Dù cô ấy có làm việc
nhìn bà: "Con nó
người có thân phận như Quán Quán, một phụ nữ danh giá xuất chúng mới môn đăng hộ đối với Dị Thần nhà chún
sinh ra một tên tội phạm, thì m
tranh cãi, cô thầm niệm chú thanh tâm, dù sao thì nhẫn nhịn qua ngày hôm nay là
ôn đăng hộ đối ư? Con nghe cho rõ đây, chỉ cần tôi còn sống, thì
cầu thang đi xuống, "Bà ơi,
nhìn anh: "Cái gì mà oanh oanh yến yến, thật tưởng được làm nhân tình của Dị Thần thì có thể
có gia phong chính phái, không dung t
gẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt to thấm đầy nước mắt, dáng
đỡ bà Lệ ngồi xuống, rồi lại rót cho bà một ly nước nóng: "Bà ơi, vốn d
u bấy lâu nay luôn là Quán Quán, vốn dĩ cưới Thư Niệm không phải ý của cháu, miễn cưỡng duy trì một cuộc hôn
u tình đạt lý, cho dù là một tấm sắt cũng bị làm tan chảy, còn cháu thì sao, cứng đầu cứng cổ! Năm xưa chẳng lẽ bà không cho cháu với người phụ nữ đó được toại ngu
Dị Thần. Trong những ngày xa cách anh ấy, cháu cũng đau khổ vô cùng, sự dày vò trong nhiều năm qua, đủ để cháu nhận ra cháu thực sự k
ửa cãi nhau, Tần Thư Niệm nhanh tay đưa ly nước tớ
ẹ nhàng nói: "Bà ơi, không phải vấn đề
tức rơi vào im lặ
nói ra những lời này, trông cô bình thản như vừ
uổi thanh xuân của mình để cố gắng làm tan chảy
ủa thiếu nữ dưới ánh đèn bỗng trở nên lấp lánh, sáng rực đến m