, cô đúng là
không gian yên tĩnh. Nhưng Tần Thư Niệm chỉ bước đi dứt kh
thoại trong tay cô chợt run
phải đi tu, không cần vì Lệ Dị Thần mà bỏ cả vòng bạn bè trước đây của mình. Tớ xin c
ời, ngón tay thon gõ nh
Y Y
ly hôn rồi. Từ hôm
bùng nổ với hàng chục dấu "!" dựng đứn
nhà tên ngốc đó chờ đón nữ hoà
ra. Với gương mặt đỏ bừng vì giận dữ, cô lao về phía Lệ Dị Thần, oán trách đầy phẫn uất: "Anh, anh đành lòng đứng nhìn con tiện nhân ấy chà đạp e
rồ
chất nào của người xuất thân từ gia đình danh giá không? Em l
i mắng như thế. Cô ấy câm nín, ha
Vậy, anh, không thể lái xe, nhưng em có thể đi cùng anh đến tiệc chào
ẫn xua tay: "Tùy em, đừn
Ôn Hàm lập tức vui vẻ r
t anh như lạc lối trong cơn trầm tư. Dù cố gắng tập trung đến mấy, hình ảnh Tần Thư Niệm dứt khoát giơ bình
rong lòng anh, như thể suốt bao năm qua,
chỉ tám phút sau, cô đã đỗ chiếc G-Class hoành tráng trước cổng, một chân
tốt của tớ thoá
cầm chai champagne, ngón tay cái bật nắp, dòng r
champagne hồng cho cậu xua đi v
khóa xe lắc lư trước mặt cô, ánh mắt đầy thách thức: "Chiếc G-Class độ chất lừ này, cậu kh
ân dài thon thả bước lên ghế phụ, gi
iệt thự. Cô liếc nhìn Tần Thư Niệm, giọng điệu trêu chọc pha chút châm biếm: "Nào
g như đang cắt đứt từng mảnh ký ức, lặng lẽ n
n Quán đã
trời sinh! Cứ bám chặt lấy cái cây khô cong queo không chịu buông, cứng đầu như nhau. Có khi tớ
tai, nhưng Tần Thư Niệm chỉ lặng lẽ đắm mình t
ịu dàng, thấu hiểu, và đầy cảm thông. Nhưng chính vì thế, cô đã dành trọn bốn năm dài đ
cách ăn mặc, rèn luyện giọng nói dịu dàng như nước. Tất cả chỉ mong ánh
mãi chỉ là bản sao, chẳng bao
g điệu uể oải: "Có lẽ vì không ai muố
Nếu không phải con nhỏ em kế điên rồ ấy tung tin cậu đi huấn luyện khép kín ở
ồi có thời gian, tuần sau có đi C
ông
chống cằm, giọng nhàn
nghi hoặc: "Đừng nói cậu vẫn còn đắm chì
mắt thoáng trầm xuống của cô, Thẩm Y Y lập tức nh
cũng sẽ đi đấy! Năm đó bảng xếp hạng đua xe gây chấn động, đối thủ du
à giàu có. Mỗi chiếc xe đều là kiệt tác tự độ, mỗi tay đua đều sở hữu kỹ năng thượng thừa. Cuộc đua xe ấy kh
n Đông chỉ so thắng thua, không hỏi xuất thân. Chỉ có thể thông qua chọn đối thủ, và trong t
ời bỏ đấu trường Bờ biển Đông,
Niệm, cô đột nhiên ngồi thẳng, giọng đầ
giọng nhẹ nhàng nhưng cương
n ghét: "Sao lại muốn thay bộ đồ giống như cô gái ngoan ngoãn, cậu mà
mày, "Ai nói tớ còn
sau, Quá
ồi nhâm nhi ly rượu. Nhưng tất cả ánh mắt, như bị một sức hút vô hình, đều đổ dồn
g cắt xẻ tinh tế, tựa như một minh tinh bước ra từ những t
thán, "Rõ ràng dáng cậu đẹp thế, ngày nào cũng mặc đồ công sở hoặc váy dài màu
cười thoáng qua mang chút đắn
Lệ mẫu mắng, mắng cô ăn mặc lòe loẹt, không giữ đạo phụ nữ, nói phụ nữ phải làm tốt vai trò hiền thê l
ùm của nhà họ Lệ, cô tự do khoác lên mình bất kỳ pho
ờ vang lên. Sắc mặt cô thoáng đổi, vội vã giơ điện thoại ra h
lau vết rượu dính trên tay. Bất chợt, một bàn tay nhớp
muốn mấy anh tốt của