nh khỏi kiếp nạn này, không ngờ đúng
ột ngụm nhỏ. Thấy vậy, anh mới yên tâm mỉm cười, rồi chuyển sự chú
khuất tầm nhìn của Chị Zhen. Tôi tranh thủ nghiêng bát thuốc tr
i bên môi, giả vờ ngửa đầu uống, thậm chí còn đ
trong miệng rồi nhổ lại vào bát, nhìn qu
Triết đã nhận lấy kh
sang một bên, rồi đưa bát thuốc cho
ên tủ đầu giường, không quên cúi xuống đặt một nụ hôn lê
đẩy anh ra: "Anh đi làm đ
của tôi: "Được rồi, anh đi làm đây! Em ăn xong thì nghỉ ng
tỏ vẻ lưu luyến, "Anh đi nh
lại đưa tay chỉnh lại ch
, từ đầu đến cuối cũng không
còn lại tôi và T
a tỉnh ạ?" Tôi bình thản nhắc
từ từ nhé, có gì thì gọi chị!"
thìa cơm, rồi lại trở về giường, kéo chăn đắp lên ng
lúc này vì căng thẳng mà người cứ run lên, nhưn
iữ sức. Hai là, tôi luôn đề phòng, vì tr
ắp camera ở mỗi phòng. Dù sao tôi đã chứng
lại thành cái bẫy t
ày, còn đùa rằng: "Không còn chút riêng tư nào nữa, em không sợ an
hường chỉ mở camera khi tôi không có ở
ng phòng này cũng h
chắc lúc này nó
chỉnh lại chăn, dùng khăn giấy âm thầm thấm hế
, rồi giả vờ kiệt sức, nằm x
ất thường từ họ, tôi cũng kh
, tôi chẳng thấy có gì khác lạ. Mà mùi nư
g bị phát hiện, tôi nằm im bất động, nhắm mắt suy
đó là nỗi sợ hãi từ sâu thẳm trong lòng khiến tôi càng thêm tỉ
, tỉnh táo còn đáng
cộng thêm thể trạng vốn đã yếu, tôi không biết mình đã gắng
n, linh cảm của tôi mách bảo rằng,
GOOGLE PLAY