n của A
húng tôi nhìn xuống sảnh chính, Hoàng Bách như cá gặp nước, giơ tấm biển của mình lên v
, những viên sapphire lấy cảm hứng từ phong cách cổ điển, những đôi bông tai kim cư
ót nhung đến phòng của chúng tôi, mắt Trà My
lướt trên các mặt cắt của một chiếc vòng cổ sapp
lý. "Sao em không để Trà My có cái này? Cô ấy không có trang sức đẹp. Và sau tất cả," anh nói thêm, giọn
bằng cách nào đó lại tìm ra một các
cổ Trà My. Những ngón tay anh lướt trên da cô ta, những chuyển động chậm rãi và
?" Trà My hỏi, giọng thì thầm e thẹn
h đặc lại với một cảm xúc mà tôi bi
ng dậy và bước ra khỏi lô, lẩm bẩm
lát đá cẩm thạch, chiếc mặt nạ ngọt ngào,
ta nói, tay che chở chiếc v
nói, giọng trống rỗng.
g đột nhiên mất đi sự ngọt ngào. "
t cả sẽ kết thúc. Tôi sẽ có lại ba tôi, và tôi sẽ
đến cầu thang lớn, tiếng gót giày của cô ta
ô ta lại nói. "Anh ấy là của em, chị bi
ời đáp trả trên môi
a đẩ
hăng bằng, cơ thể vẫn còn yếu sau những vết thương. Tôi ngã
hi tôi lăn xuống cầu thang không khoan nhượng, một con búp bê rách trong chiếc váy hàng
ng, thế giới là một mớ hỗn độn của đau đớn và màu đỏ thẫm
hang, khuôn mặt là một chiếc mặt nạ kinh hoàng được dàn dựng. Trong một chuyển động duy nhất, được tính
ài trên khuôn mặt hoàn hảo của cô ta. "Chị ấy đẩy em, và em..
n dữ. Mắt anh bao quát hiện trường: tôi, nằm trong vũng máu của chính

GOOGLE PLAY