n của A
hắc chắn phải
một ký ức mờ ảo, trở lại
năm nă
phim Technicolor tàn nhẫn về một
hiệu neon nhấp nháy trong khung cảnh quá khứ của tôi. M
vụ tại một sự kiện tiệc tùng cao cấp mà anh tham dự, đang điên cuồng cố gắng giữ
lãng mạn tồi tệ, nhưng nó đã xảy ra. Ánh nhìn của anh, một màu xanh lam mãnh liệt đến đáng kinh ngạc, xuyên qu
hét tiếng, kẻ làm tan nát trái tim với sở thích dành cho những cô gái
iến về phía tôi với dáng vẻ của một kẻ săn mồi. Anh dừng
" anh hỏi, giọng trầm và có chút thích thú khi
ịch sử. Một lịch sử giống như một cơn lốc,
không ngừng nghỉ, duy nhất, vừa đáng
ùng lớp. Anh lấp đầy căn hộ nhỏ bé của tôi với nhiều hoa đến nỗi nó trông như một khu rừng. Anh đưa tôi đến
êu những bộ phim đen trắng cũ, rằng tôi thầm ước mình đã học chơi piano. Ngày hôm sau, một cây đại d
ổn định. Tôi nhìn thấy một người đàn ông dườn
n. Bà coi tôi là một kẻ tầm thường, một kẻ đào mỏ, một sự xao lãng tạm thời. Nhưng Hoàng Bách đã kiên quy
hồng trắng ngàn bông, anh nhìn vào mắt tôi và
má tôi. "Họ đã đúng. Cho đến khi anh gặp em. Em không phải là một cô gái bình thường. Em là
Lạy Chúa, tôi đã
ệm hay sinh nhật nào. Anh sẽ bay nửa vòng trái đất chỉ để ăn tối với tôi nếu tôi cảm thấy cô đơn. Anh đã đặt làm riêng một chiếc nhẫn,
tôi là một câu
ba tôi
My, người hiến tặng hoàn hảo. Anh tài trợ cho cô ta, trả tiền
nh, Nhiên à," anh giải thích, vòng tay ôm lấy tôi. "Cô ấ
n tâm lo lắng cho ba đến nỗi khôn
h để hỏi thăm Trà My trở nên thường
một tủ quần áo hàng hiệu vì "cô ấy không nên cảm thấy lạc lõng ở trườn
đến bảo tàng, đến nhà hát opera. "Anh phải giữ tinh thần cho cô ấy,"
húng tôi vì Trà My bị đau đầu. Những bông hoa từng lấp đầy căn penthouse của chúng tôi giờ được giao đến phòng ký túc xá của cô ta. N
khéo léo dưới vỏ bọc quan tâm đến ba tôi,
ên trong dạ dày tôi. Câu chuyện cổ tíc
oàng Bách, anh không nghĩ chuyện này... hơi quá
ng vô ơn như vậy. Cô ấy đang cứu mạng ba em đó. Hạnh phúc
như vậy? Tôi xấu hổ. Tôi xin lỗi và chôn vùi n
ng đó đã h
ời nói dối. Anh không chỉ đang an ủi cô ta. Tôi đã hỏi anh lúc đó, giọng
An Nhiên. Em đã từng mười chín tuổi. Trong sáng, chưa bị vấy bẩn. Nhưng bây
m, những từ ngữ như mảnh thủy tinh trong cổ
nh phải chăm sóc Trà My. Anh nợ
ẹn. Anh đã dùng mạng sống của ba tôi
ng toát của bệnh viện. Nhà tang lễ đã gọi một giờ trước. Việc hậu sự của ba tôi đã được sắp xếp. Ông đã
ông một lần nào kể từ khi tôi
. Một bức ảnh bàn tay cô ta, đặt trên vô lăng chiếc Bentley của Hoàng Bách. Trên cổ tay cô ta là một chiếc vòng ta
đi một chuyến đi bất ngờ để khuây khỏa. Cảm
Ngón tay tôi tự di chuyển,
lên với một tin nhắn
đưa cô ấy đến Hồ Tràm vài ngày để thư giãn trước ca phẫ
h không biết. Anh đã quá bận rộn an ủi món đồ chơi mới của mình đến nỗi không thèm kiểm tra.
àn ích kỷ, tự cho mình là trung tâm của anh đã gi
gại nhỏ. Một vấn đề khác mà t
đã
dấu c
sợ, tôi vuốt mở điện thoại và quay mộ
òng bà
"Nói với bà ấy tôi muốn ly hôn. Tôi sẽ ký bất cứ thứ
lý có vẻ sốc. "Bà
i nói. "Nói với bà ấy anh ta có thể có những cô gá
của bà Kim Anh đã gửi email cho tôi trong vòng một giờ.
của bệnh viện, nhả ra tài liệu sẽ cắt đứt cuộc đời
cây bút. Tay
hỉ là một s
đầu cho cuộc

GOOGLE PLAY