角斗场上,与对手殊死搏斗后的我终于拿下十连胜的殊荣。 转身却听见未婚夫的白月光搂着他的胳膊嘲笑我, “这种粗鲁低贱的女人,怎么配得上你?” 我下意识看向罗德,以为他会狠狠教训她的出言不逊。 可昨天还对我温柔体贴的男人却宠溺地摸了摸她的头,轻笑一声:“吃醋了?” “放心,我心里只有你一个。” 看着两人肆无忌惮地调情,我的心也逐渐冰冷。 粗鲁低贱? 我冷笑一声,拨通了黑手党教父父亲的电话: “爸爸,联姻暂停,我想换个联姻对象了。”
角斗场上,与对手殊死搏斗后的我终于拿下十连胜的殊荣。 转身却听见未婚夫的白月光搂着他的胳膊嘲笑我, “这种粗鲁低贱的女人,怎么配得上你?” 我下意识看向罗德,以为他会狠狠教训她的出言不逊。 可昨天还对我温柔体贴的男人却宠溺地摸了摸她的头,轻笑一声:“吃醋了?” “放心,我心里只有你一个。” 看着两人肆无忌惮地调情,我的心也逐渐冰冷。 粗鲁低贱? 我冷笑一声,拨通了黑手党教父父亲的电话: “爸爸,联姻暂停,我想换个联姻对象了。”
Trên đấu trường khốc liệt, sau trận chiến sống còn với đối thủ, tôi cuối cùng cũng giành được vinh quang mười trận thắng liên tiếp.
Vừa quay người, tôi đã nghe thấy người con gái từng là hình mẫu lý tưởng của vị hôn phu khoác tay anh ta cười nhạo tôi:
"Một người thô lỗ, thấp kém như cô, làm sao xứng với anh ấy?"
Tôi theo phản xạ nhìn về phía Rode, nghĩ rằng anh sẽ nghiêm khắc dạy dỗ cô ta vì lời nói hỗn xược.
Nhưng người đàn ông hôm qua còn dịu dàng quan tâm tôi lại chỉ cưng chiều xoa đầu cô ta, mỉm cười nhẹ: "Em ghen à?"
"Yên tâm, trong lòng anh chỉ có mình em thôi."
Nhìn hai người họ ngang nhiên thân mật, trái tim tôi dần trở nên lạnh lẽo.
Thô lỗ, thấp kém sao?
Tôi bật cười lạnh lùng, lập tức gọi điện cho ba tôi – đại ca xã hội đen:
"Ba ơi, dừng việc hôn nhân lại đi, con muốn đổi người kết hôn."
......
"Bẻ gãy tay nó đi!" Khán giả đập mạnh vào lan can sắt, hò hét điên cuồng, mái nhà tôn rung lên dưới tiếng ầm ầm ấy.
Nắm phải của tôi lướt qua xương mày đối thủ, đấm mạnh vào dây bảo vệ.
Trọng tài cúi xuống đếm, đến "bảy", đối thủ đã dốc hết sức nhưng vẫn không thể đứng dậy.
"Thắng rồi!" Huấn luyện viên mặt căng thẳng bỗng giãn ra, lao lên sàn chia sẻ niềm tự hào chiến thắng mười trận liên tiếp cùng tôi.
Trên khán đài tầng hai, Erika nắm chặt cánh tay Rode, ánh mắt lại dán chặt vào tôi đang được mọi người vây quanh trên sàn đấu.
"Nhìn bộ dạng cô ta, mồ hôi nhễ nhại, găng tay còn dính máu."
Cô ta nói giọng gay gắt, ghé sát tai Rode thì thầm bằng giọng mỉa mai.
"Một người như thế làm sao xứng với anh? Ba mẹ anh sao lại để lại bản di chúc, bắt anh phải lấy một cô gái chỉ biết vung nắm đấm như vậy?"
Rode cúi mắt, ngón tay vuốt ve cổ tay thanh mảnh của cô ta, bật cười nhỏ.
"Em ghen à?"
Tiếng hò reo từ phía sàn đấu vang lên, nhưng anh lại quay đầu, ngón tay nâng nhẹ cằm Erika.
"Trong lòng anh chỉ có mình em."
"Trước đây anh cố lấy lòng cô ấy chỉ là để người lớn cho anh thêm quyền quản lý công ty thôi."
Erika lúc này mới buông tay, tựa sát vào ngực anh.
Khóe mắt cô ta liếc thấy tôi đang tháo miếng bảo vệ răng uống nước, môi lại càng cong lên khinh bỉ.
"Tôi thật sự không chịu nổi, đến làm người phục vụ cho anh ta còn không xứng."
"Ừ." Rode đáp dứt khoát, giơ tay chỉnh lại mấy sợi tóc lòa xòa bên tai cô ta.
"Yên tâm, kết thúc trận đấu này, anh sẽ có cách để cô ta tự rút lui."
Khi hai người họ đang bàn tính cách hủy bỏ hôn ước, tôi đã thu dọn xong đồ đạc, đi thẳng đến nhà mẹ Jasmine.
Từ năm ba tuổi, tôi đã bị những buổi huấn luyện khắc nghiệt hành hạ ngày đêm.
Chỉ có quyền anh và tình thương của mẹ Jasmine mới đem lại chút ấm áp cho trái tim lạnh giá của tôi.
"Con yêu của mẹ, sao lại bị thương nữa thế?"
Mẹ Jasmine thấy vết bầm ở khóe môi tôi, xót xa vuốt nhẹ mặt tôi.
Hồi nhỏ, mỗi khi tôi thấy tuyệt vọng, tôi lại ngồi xổm khóc sau bụi cây sau biệt thự.
Mẹ Jasmine là cô lao công quét dọn trong khu chung cư, mỗi lần thấy tôi khóc đều ôm tôi thật chặt, dúi cho tôi một viên kẹo.
Từ đó tôi gọi bà là "mẹ Jasmine", tôi không có mẹ, nhưng mẹ Jasmine đã cho tôi tình thương mẫu tử.
"Không sao đâu mẹ, chỉ là vết thương nhỏ thôi mà."
Tôi lập tức ôm lấy bà, còn nũng nịu xin bà món ăn vặt.
Chúng tôi vừa chuẩn bị vào nhà thì phía sau vang lên giọng nam quen thuộc.
"Sophia, đây là nhà của em sao?"
Rode xuất hiện ở hành lang, dùng khăn tay che mũi.
Tôi vui mừng nghĩ anh đến đây là muốn gặp gia đình tôi.
Tôi với tay vào túi lấy chìa khóa xe – món quà bất ngờ tôi chuẩn bị cho Rode: một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn trị giá hàng chục tỷ đồng.
Nhưng Erika lại ló đầu ra sau lưng Rode, vẻ mặt đầy chán ghét nhìn tôi.
"Nơi này thật là tồi tàn, Rode à, anh mau nói rõ với cô ta đi."
"Tôi sợ nhất là chuột, mà ở đây chắc lúc nào cũng có chuột chạy ra mất."
Thấy cả hai xuất hiện, tôi có chút khó hiểu, dừng tay lại.
Tôi còn giả vờ nói họ là bạn tôi, bảo mẹ Jasmine vào nhà trước.
"Có chuyện gì thì ra ngoài nói."
Xuống dưới nhà, Rode không còn đứng cạnh tôi như mọi khi mà lại đứng cùng Erika.
Erika lên tiếng trước: "Thân phận của cô thấp kém, không xứng với Rode."
"Anh ấy cần một người như tôi, vừa có giáo dục vừa có gia thế vững chắc."
Tôi sốc đến không thốt nên lời, hôm qua Rode còn cùng tôi đi công viên giải trí, hứa sẽ bù đắp hết những tiếc nuối tuổi thơ cho tôi.
Vậy mà hôm nay lại dẫn Erika đến trước mặt tôi nói những lời này.
Tôi sững sờ nhìn Rode, anh chỉ khẽ ho một tiếng, tránh ánh mắt tôi rồi lạnh nhạt nói:
"Hy vọng em biết điều, chủ động hủy hôn ước."
"Tất nhiên anh sẽ bồi thường cho em một khoản không nhỏ."
Tiền có thể bù đắp cho sự lừa dối của anh ta? Thật nực cười.
Hiển nhiên cha mẹ Rode trước khi gặp tai nạn xe chưa từng tiết lộ thân phận thật của tôi cho anh.
Tôi nén nỗi buồn, lạnh lùng đáp: "Việc kết hôn là quyết định của ba tôi, tôi chỉ nghe theo ông ấy."
Nghe nhắc đến cha mẹ, ánh mắt Rode chợt dao động.
Nhưng nhìn sang Erika bên cạnh, anh lại càng kiên quyết muốn hủy bỏ hôn ước.
Anh bảo trợ lý lấy sổ séc ra, ghi một dãy số bên dưới.
"Em có thể xem số tiền bồi thường rồi quyết định."
Erika chủ động đưa tay nhận séc, lướt tới vài bước với dáng điệu kiêu kỳ, chìa tấm séc cho tôi.
"Nhìn kỹ đi, cả đời cô cũng không mơ nổi số tiền này đâu."
Tôi cũng tò mò không hiểu số tiền lớn đến mức nào mà họ lại có thể ngạo mạn như thế trước mặt tôi.
Thế là tôi đưa tay nhận lấy tấm séc.
Nhưng ngay khi tay tôi sắp chạm vào, Erika bất ngờ buông tay.
Cô ta cố tình ngẩng cằm lên, ra hiệu cho tôi phải cúi xuống nhặt.
Tôi thật sự muốn đấm một cú vào khuôn mặt đắc ý của cô ta.
Nhưng nghĩ đến lệnh của cha, tôi chỉ siết chặt nắm tay, hít sâu một hơi.
Cúi người nhặt tấm séc lên.
"Mười triệu?" Chỉ chừng này tiền mà họ nghĩ có thể mua chuộc được tình cảm của tôi sao?"
Tôi cầm tấm séc chế giễu.
"Đừng tưởng lấy tôi là có thể được nhiều hơn, tôi sẽ để luật sư chuẩn bị hợp đồng phân chia tài sản trước hôn nhân."
"Dù em nhất quyết tổ chức hôn lễ với anh, anh cũng đã hứa với Erika sẽ không động vào em dù chỉ một lần."
Giọng Rode như đang cảnh cáo tôi.
Nghe Rode kiên quyết như vậy, Erika vui vẻ ôm lấy anh, kiễng chân hôn lên má anh một cái, chẳng coi tôi – vị hôn thê chính thức – ra gì.
Tôi nhìn chằm chằm vào đôi tay họ đang đan vào nhau, giọng lạnh như băng.
"Anh quên rồi sao, di chúc có hiệu lực pháp lý của cha mẹ anh ghi rõ rành rành, chỉ cần anh dám không cưới tôi, toàn bộ tài sản, anh sẽ không có lấy một xu!"
Vì để kiếm tiền viện phí, Sơ Tế thay em gái gả cho đứa con riêng vô công rỗi nghề, cuộc sống nghèo khổ tiết kiệm. Nhưng không ngờ, người chồng mà hôm qua còn mang đôi dép kẹp, đi lung tung trong nhà thì hôm nay đã chuyển mình trở thành tỷ phú siêu giàu trên ti vi. Sơ Tế không tin vào mắt mình, muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng lại bị tổng tài bí ẩn ở tầng 21 ép sát vào nhà vệ sinh. "Tổng tài, như thế không hợp lý đâu nhỉ, chồng của tôi chính là tỷ phú thành phố này" Cô khép chặt đôi mắt, lấy tay che miệng lại. Anh nâng mặt cô lên, cười phá lên nói rằng: "Nhìn cho rõ xem anh là ai?" Sơ Tế với vẻ mặt ngây ngô, người này sao lại có cùng gương mặt với chồng cô vậy.
【Ngược tâm, ngược tra, minh bảo, truy thê lò hỏa táng】 Kiếp trước, cô bị vị hôn phu mà mình tin tưởng nhất cùng cô bạn thân liên thủ với nhau hãm hại, trái tim tan nát, cuối cùng bị chà đạp tới chết. Trời cao có mắt, cô vừa mở mắt ra, bèn được tái sinh lại một kiếp Nhưng người đầu tiên cô nhìn thấy khi mở mắt, lại muốn đưa cô vào chỗ chết, và người này còn là chồng cô trong kiếp này. Cuối cùng, cô để lại một tờ đơn ly hôn và bỏ đi một mạch. Toàn thành đều xem cô như một trò cười, là một khí phụ của hào môn, nhưng ngờ đâu, sau khi hoa lệ chuyển mình, cô bèn trở thành nữ tổng tài mà ai ai cũng phải ngưỡng mộ? Dẫm đạp tra nam tiện nữ của kiếp trước dưới chân mình, sự nghiệp tình duyên đều rộng mở, ngay cả chồng cũ cũng phải chạy tới tìm cô! "Xin em hãy quay về bên anh." Người đàn ông cúi người xuống nhìn cô, mở hé đôi môi, và để lại câu lệnh bên tai cô. Cô lạnh lùng nhìn vào đối phương, bỏ chạy một lần nữa, cô đã sớm không còn là Dư Thanh Thư của ngày xưa, đương nhiên không thể nào quay trở về bên cạnh người đàn ông đó được.
Kỷ niệm ngày cưới, Ôn Tự bị nhân tình của chồng bỏ thuốc gài bẫy, xảy ra tình một đêm với người xa lạ. Cô mất đi trong trắng, tiểu tam lại mang thai. Dưới đả kích trùng trùng, Ôn Tự thất vọng nản lòng, bèn đưa ra đề nghị ly hôn. Chồng cũ khinh thường cười lạnh lùng: chẳng qua chỉ là thủ đoạn làm bộ làm tịch thôi. Bỏ lại gông cùm của hôn nhân, Ôn Tự chuyển mình trở thành một họa sĩ nổi tiếng, một người đã từng là phụ nữ nội trợ gia đinh kiệm lời nhàm chán, phút chốc bên cạnh đầy những người theo đuổinối đuôi nhau xếp hàng dài. Trong lòng chồng cũ cảm thấy không cam tâm, mặt dày tới tận nhà cầu xin được tái hợp. Nhưng lại nhìn thấy cô được ông trùm nổi tiếng ôm vào lòng. Người đàn ông khẽ hếch môi lên: "Nhìn cho rõ, đây là chị dâu của ngươi"
Vân Lan, sát thủ số 1 của thế kỷ 25, tái sinh thành một tiểu thư phế cùng tên họ của Phủ Chiến Thần. Linh căn bị phế? Không thể tu luyện? Vị hôn phu hủy hôn ước? Thế gian cười nhạo? Thuần thú, độc, đan dược, ấm khí...dễ như trở bàn tay! Tên vô dụng ngày nào, đạp nát tên tồi tát mặt tiểu tam, quét sạch bọn họ, bước lên đỉnh cao của cuộc sống! Kẻ mạnh hành động, kẻ yếu giữ lễ nghi, kẻ nào dám xúc phạm thì đừng trách cô dạy ngươi cách cư xử. Anh là tôn chủ bí ẩn và quyền năng của Ma giới. Anh làm những gì anh muốn. Khi cô giết người, anh diệt khẩu. Khi cô phá hủy thi thể, anh che giấu mọi dấu vết. Anh trao hết mọi thứ cho cô. Trên trời hay dưới đất, chỉ cần là cô, anh đều nguyện cùng cô sống chết cùng nhau!
Bạn trai cũ giả chết đột nhiên xuất hiện, bên cạnh còn dẫn theo một ân nhân cứu mạng mang thai. "Khương Vãn Nguyệt, những năm qua nhờ có Noãn Noãn bên cạnh anh, anh mới có thể sống sót về gặp em, sau này ba chúng ta chung sống với nhau." Thẩm Tinh Dược nhìn tôi đầy tự tin và kiên định. "Anh sẽ cưới Noãn Noãn, nhưng anh có thể tổ chức cho em một đám cưới, xem như một cách bù đắp cho em." Tôi nhìn anh ta với vẻ không thể tin nổi. Đường đường là đại tiểu thư nhà họ Khương, thiếu phu nhân Tập đoàn Cố thị như tôi lại làm tình nhân của anh ta? Nếu anh ta không muốn làm phú nhị đại, tôi có thể để anh ta về làm ăn mày.
Khi chưa biết thân phận thật sự của Niên Nhã Tuyền, Hoắc thiếu ở Việt Thành: - "Người đâu, tới đây! Ném người phụ nữ này ra khỏi trung tâm thương mại Thượng Dương!" - "Người đâu, tới đây! Ném người phụ nữ này xuống biển cho tôi!" - "Người đâu, tới đây! Chôn sống người phụ nữ này cho tôi!" Trợ lý bèn nhỏ tiếng nhắc nhở: "Hoắc tổng, người phụ nữ mà anh muốn chôn sống, là .... phu nhân." Hoắc Lăng Trầm đưa ánh mắt sắc lạnh qua đó, đưa chân lên đá vào chân của trợ lý, "Cút tới công trường vác gạch!" Không chịu nói sớm, làm lầm lỡ đại sự sủng thê của anh ta rồi. Khi anh ta biết người phụ nữ đó là cô vợ được pháp luật bảo vệ của mình, từ đó, anh ta hết mực chiều chuồng! Vào ngày mà tất cả người dân ở Việt Thành đều biết Niên Nhã Tuyền là vợ của Hoắc Lăng Trầm, đồng thời thương yêu cô hết mực, thì hai người họ lại ly hôn ......
Thẩm Thù tự nhận tay mình có lá bài tốt, nhưng không biết vì sao cuối cùng lại chơi thua. Phá thai, nhan sắc bị hủy, sự nghiệp thất bại, danh tiếng bị mất. Cô không biết tại sao mình lại như vậy, chắc vì sự xuất hiện của Phó Thận Ngôn! Dù sao, tình yêu có thể hủy một cuộc đời của một người phụ nữ
Sau ba năm kết hôn, Nguyễn Minh Đường không thể sưởi ấm trái tim Phó Hoài. Vào ngày cô bị chôn vùi trong phòng triển lãm nghệ thuật sụp đổ, anh đã hẹn hò với bạch nguyệt quang, còn tặng cho cô một chiếc máy bay riêng. Mặc dù bị ba chiếc đinh thép ghim trên vai, cũng không bằng nỗi đau trong tim của Nguyễn Minh Đường lúc này. Cô không cần người đàn ông không thể hâm nóng. Cô đã ném một thỏa thuận ly hôn, châm biếm anh mặt đó không được, sau đó từ chức bỏ trốn, trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng! Bản thảo hiếm có! Cô nghĩ rằng sau khi ly hôn, tên khốn sẽ thề cưới bạch nguyệt quang, Nhưng cô không ngờ rằng tên khốn đó lại bắt đầu theo đuổi cô một lần nữa?! Anh ta thậm chí nghiến răng và đẩy cô vào tường: "Nói tôi không được? Nguyễn Minh Đường, cô có gan đến thử không?"
Trong một lần say rượu, cô gây hấn với một đại nhân vật, cô có nhu cầu với anh ta, anh ta lại ham muốn một cô gái trẻ trung có thân hình như cô. Thời gian lâu rồi, cô mới biết trong lòng anh có người khác, khi bạch nguyệt quang của anh ta trở về, anh ta dần dần không còn về nhà nữa, Ôn Mạn một mình trong căn phòng trống, trải qua vô số những buổi đêm không có anh. Sau đó, cô đợi được một tờ chi phiếu cùng với câu nói tạm biệt của anh. Vốn tưởng cô sẽ khóc sướt mướt, nhưng cô lại cầm lấy tờ chi phiếu dứt khoát ra đi: "Hoắc tiên sinh, chúng ta không bao giờ gặp lại" .... Khi trùng phùng, bên cạnh cô có thêm người khác, anh ta với đôi mắt đỏ hoe nói rằng: "Ôn Mạn, rõ ràng là anh đến với em trước." Ôn Mạn cười nhẹ nhàng: "Luật sư Hoắc, người đầu tiên nói lời chia tay là anh! Nếu như anh muốn hẹn hò với tôi, có lẽ cần xếp hàng đấy ......." Ngày hôm sau, cô nhận được tiền chuyển khoản trăm tỷ cùng một chiếc nhẫn kim cương, luật sư Hoắc quỳ một chân nói rằng: "Ôn tiểu thư, anh muốn chen hàng."
Vân Mạn Thanh đích nữ Hoài An Hầu phủ bị tráo đổi từ khi còn nhỏ, được lớn lên ở dưới quê. Sau khi trở về Hoài An Hầu phủ, nàng mong chờ tình cảm gia đình, khao khát hơi ấm gia đình, nhưng không ngờ tất cả chỉ là ảo tưởng. Hầu phủ đã lâu bị thiên kim giả Vân Nhu Gia chiếm cứ. Dưới âm mưu của thiên kim giả và vị hôn phu, nàng bị gả làm thiếp, luôn luôn khiêm tốn phục tùng, cố gắng lấy lòng mọi người trong phủ. Tưởng rằng có thể sống trong tình thân hòa thuận, nhưng cuối cùng lại bị đối xử tàn nhẫn đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, nàng trở về ngày định mệnh thay đổi cuộc đời. Vân Mạn Thanh không còn chịu đựng nữa, từng bước tháo gỡ lớp vỏ bọc của thiên kim giả, không còn mong mỏi tình cảm gia đình ảo tưởng, từng chút một giành lại những gì thuộc về mình! Khi nàng quyết tâm cắt đứt mọi quan hệ với Hầu phủ, thì tất cả mọi người trong phủ đều quỳ gối cầu xin nàng đừng rời đi!
Trên đường về nhà, Bạch Hạo Nhạc nhận được một cuộc gọi. Anh quay sang tôi, "Thẩm Khanh bị đau chân nghiêm trọng, tôi phải đi ngay, cô xuống xe trước nhé!" Lúc đó, tôi nhận được cuộc gọi từ bệnh viện, nói rằng bà ngoại nguy kịch. Tôi nắm lấy tay anh, "Đưa tôi đến bệnh viện trước đã!" "Đừng làm phiền, cô tự bắt xe đi đi!" Tôi bị anh đẩy xuống xe, như đi qua đường mưa bão dài, một mình tôi bước đi trong đêm tối suốt hai giờ đồng hồ. Khi tôi đến nơi, bà ngoại đã ra đi. Khoảnh khắc đó, tôi biết rằng, tình cảm này tôi phải học cách buông bỏ.
Tống Hoan là cô gái xấu xí vô dụng không được cưng chiều, còn con gái của mẹ kế lại xinh đẹp tài ba, còn sắp gả cho người thừa kế hào môn Hoắc Tư Dực, danh giá vộ cùng. Ai ai cũng thích bợ đỡ nịnh nọt, Thẩm Thanh Âm càng thêm khí thế hơn người, "Vinh Hoan, cô sẽ bị tôi chà đạp dưới chân như con chó mãi mãi!" Tuy nhiên, vào ngày cưới, mọi người lại thấy Tống Hoan mặc váy cưới lộng lẫy bước vào nhà họ Hoắc, còn Thẩm Thanh Âm thì trở thành trò cười. Cả thành phố đều hoang mang, tại sao lại như vậy? Không ai tin rằng cậu ấm Hoắc Tư Dực lại thích một cô gái xấu xí vô dụng, ai cũng chờ đợi ngày Tống Hoan bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng chờ mãi, điều họ thấy lại là Tống Hoan bỗng nhiên tỏa sáng. Nữ hoàng y dược, chuyên gia tài chính, thiên tài giám định bảo vật, bố già trong lĩnh vực AI.v...v..., từng lớp thân phận bị lộ ra làm những kẻ trêu chọc phải choáng váng. Hải Thành bùng nổ rồi! Nhà họ Thẩm hối hận không kịp, thanh mai trúc mã quay lại nịnh nọt, nhưng chưa kịp nghe Tống Hoan từ chối. Người thừa kế của hào môn, Hoắc Tư Dực, đăng tải một bức ảnh không tì vết không nhờ phấn son, khiến Tống Hoan trở thành cơn sốt trên mạng xã hội!
© 2018-now CHANGDU (HK) TECHNOLOGY LIMITED
6/F MANULIFE PLACE 348 KWUN TONG ROAD KL
TOP
GOOGLE PLAY