Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Khác / Quá muộn cho sự tha thứ của anh ấy
Quá muộn cho sự tha thứ của anh ấy

Quá muộn cho sự tha thứ của anh ấy

5.0
10 Chương
10 Duyệt
Đọc ngay

Tôi biết mình sắp chết, nhưng vị hôn phu và cả gia đình lại ép tôi phải hiến quả thận duy nhất còn lại của mình cho người chị song sinh, An Linh Đan. Năm năm trước, chị ta đã trộm một quả thận của tôi để cứu ba, rồi chiếm đoạt mọi thứ của tôi, từ tình thương của ba mẹ đến luận văn tốt nghiệp. Giờ đây, họ lại dùng hôn ước để uy hiếp, buộc tôi phải ký vào giấy hiến thận. "Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ lập tức kết hôn. Nếu không, chúng ta kết thúc." Họ không biết, hoặc không muốn biết, rằng tôi chỉ còn một quả thận. Tôi tuyệt vọng đồng ý, nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, chờ đợi cái chết. Khi linh hồn tôi bay lên, tôi nghe thấy tiếng bác sĩ kinh hãi: "Trời ơi! Cô ấy chỉ có một quả thận! Trong người còn có độc tố cực mạnh, đây là một vụ giết người!"

Mục lục

Chương 1

Tôi biết mình sắp chết, nhưng vị hôn phu và cả gia đình lại ép tôi phải hiến quả thận duy nhất còn lại của mình cho người chị song sinh, An Linh Đan.

Năm năm trước, chị ta đã trộm một quả thận của tôi để cứu ba, rồi chiếm đoạt mọi thứ của tôi, từ tình thương của ba mẹ đến luận văn tốt nghiệp.

Giờ đây, họ lại dùng hôn ước để uy hiếp, buộc tôi phải ký vào giấy hiến thận.

"Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ lập tức kết hôn. Nếu không, chúng ta kết thúc."

Họ không biết, hoặc không muốn biết, rằng tôi chỉ còn một quả thận.

Tôi tuyệt vọng đồng ý, nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, chờ đợi cái chết.

Khi linh hồn tôi bay lên, tôi nghe thấy tiếng bác sĩ kinh hãi: "Trời ơi! Cô ấy chỉ có một quả thận! Trong người còn có độc tố cực mạnh, đây là một vụ giết người!"

Chương 1

An Linh Tuyền POV:

Tôi biết mình sắp chết.

Khi Hàn Quân Bình, vị hôn phu của tôi, bước vào phòng bệnh, vẻ mặt anh nặng trĩu. Tôi biết, đây không phải là một chuyến thăm hỏi thông thường.

Anh không ngồi xuống. Anh đứng bên giường, bóng lưng cao lớn che khuất ánh nắng chiều yếu ớt, khiến cả căn phòng chìm vào một màu xám xịt.

"Linh Tuyền," anh gọi tên tôi, giọng khàn đặc. "Linh Đan… chị ấy lại phát bệnh rồi."

Trái tim tôi không còn gợn lên một chút cảm xúc nào. Chuyện này tôi đã nghe quá nhiều lần, đến mức chai sạn.

"Lần này là suy thận giai đoạn cuối," anh nói tiếp, mỗi chữ như một nhát búa nện xuống. "Bác sĩ nói, nếu không tìm được thận tương thích để ghép ngay lập tức, chị ấy sẽ không qua khỏi."

Tôi im lặng nhìn anh. Đôi mắt từng chứa đựng cả thế giới của tôi, giờ đây lại xa lạ đến đáng sợ.

"Anh biết yêu cầu này rất vô lý," anh khó khăn nói, ánh mắt né tránh tôi. "Nhưng em và Linh Đan là chị em song sinh, độ tương thích là cao nhất."

Anh hít một hơi thật sâu, rồi từ trong cặp tài liệu lấy ra một tập giấy trắng.

"Đây là đơn hủy bỏ hôn ước."

Anh đặt nó lên chiếc tủ đầu giường cạnh tôi.

"Nếu em đồng ý hiến một quả thận cho Linh Đan, chúng ta sẽ lập tức kết hôn ngay sau khi phẫu thuật."

"Còn nếu em không đồng ý…" Anh ngừng lại, giọng nói trở nên lạnh lẽo. "Thì bản hợp đồng này sẽ có hiệu lực ngay lập tức. Anh và em, từ nay về sau, sẽ không còn bất cứ quan hệ gì."

Anh nhìn tôi, trong đáy mắt là sự giằng xé, nhưng nhiều hơn cả là sự quyết tâm. "Linh Tuyền, anh xin lỗi. Nhưng Linh Đan không thể không có quả thận này. Cả nhà họ An cũng sẽ không để chị ấy xảy ra chuyện."

"Họ đã đồng ý cả rồi," anh nói thêm, như để dập tắt tia hy vọng cuối cùng của tôi. "Ba mẹ nói, chỉ cần em gật đầu, mọi chuyện sẽ được sắp xếp ổn thỏa."

Anh cúi xuống, giọng nói đột nhiên trở nên dịu dàng, thứ dịu dàng giả tạo đã từng khiến tôi mê đắm. "Tuyền, anh vẫn yêu em. Anh thật sự yêu em. Chỉ cần em cứu Linh Đan, chúng ta sẽ lại như trước kia. Anh hứa đấy."

Tôi nhìn tờ đơn hủy bỏ hôn ước, những con chữ đen kịt như đang nhảy múa, chế giễu sự ngu ngốc của tôi.

An Linh Đan, người chị song sinh của tôi, từ nhỏ đã mắc một căn bệnh mãn tính hiếm gặp.

Cơ thể chị ấy yếu ớt, chức năng các cơ quan nội tạng cũng suy giảm theo thời gian.

Vì vậy, việc chị ấy bị suy thận giai đoạn cuối cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Điều đáng ngạc nhiên, và cũng là điều mỉa mai nhất, là lời cầu xin của chị ấy trước khi "lâm chung" .

Chị ấy nói với cả nhà rằng, nguyện vọng cuối cùng của đời mình là được mặc váy cưới, gả cho người đàn ông chị ấy yêu nhất.

Và người đàn ông đó, không ai khác, chính là Hàn Quân Bình.

"Anh biết điều này thật tàn nhẫn với em," giọng Quân Bình kéo tôi về thực tại. "Nhưng hãy coi như em đang giúp chị ấy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng."

Anh nói, vẻ mặt đau khổ, như thể người phải chịu đựng sự hy sinh to lớn này là anh chứ không phải tôi.

Tôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy trắng chết chóc kia. Hủy bỏ hôn ước ư? Để tôi dùng một quả thận đổi lấy một cuộc hôn nhân đã sớm mục ruỗng sao?

Nếu là tôi của trước đây, có lẽ tôi sẽ đau đến chết đi sống lại.

Nhưng bây giờ, tôi chỉ cảm thấy nực cười.

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 10   11-07 00:45
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY