Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Khác / Khi tình yêu chết, sự trả thù nở rộ
Khi tình yêu chết, sự trả thù nở rộ

Khi tình yêu chết, sự trả thù nở rộ

5.0
10 Chương
Đọc ngay

Cái ngày chồng tôi nhốt tôi vào kho đông lạnh, tôi đang mang thai tháng thứ chín đứa con của anh ta. Chỉ vì tôi muốn vào phòng VIP nghỉ ngơi cho bớt nóng, anh ta đã nhẫn tâm đẩy tôi vào đó, trước sự hả hê của cô nhân tình. Trong cái lạnh thấu xương, tôi bị đám bạn của hắn xé rách váy, dùng đá lạnh chà lên bụng bầu cho đến khi tôi sảy thai, máu nhuộm đỏ cả sàn nhà. Hắn đứng bên ngoài, dịu dàng dỗ dành cô ta, trong khi tôi và con của hắn đang chết dần. Hóa ra, tình yêu suốt bao năm chỉ là một vở kịch để chiếm đoạt tài sản nhà tôi. Ngay khi tôi sắp chết, cánh cửa kho bị phá tung. Bố tôi, người mà chồng tôi ngỡ đã sắp chết ở Mỹ, xuất hiện như một vị thần, cứu tôi khỏi địa ngục. Sau khi mất đi đứa con và trái tim mình, tôi quyết định sẽ sống một cuộc đời khác, khiến tất cả những kẻ đã hại tôi phải trả giá.

Mục lục

Chương 1

Cái ngày chồng tôi nhốt tôi vào kho đông lạnh, tôi đang mang thai tháng thứ chín đứa con của anh ta.

Chỉ vì tôi muốn vào phòng VIP nghỉ ngơi cho bớt nóng, anh ta đã nhẫn tâm đẩy tôi vào đó, trước sự hả hê của cô nhân tình.

Trong cái lạnh thấu xương, tôi bị đám bạn của hắn xé rách váy, dùng đá lạnh chà lên bụng bầu cho đến khi tôi sảy thai, máu nhuộm đỏ cả sàn nhà.

Hắn đứng bên ngoài, dịu dàng dỗ dành cô ta, trong khi tôi và con của hắn đang chết dần. Hóa ra, tình yêu suốt bao năm chỉ là một vở kịch để chiếm đoạt tài sản nhà tôi.

Ngay khi tôi sắp chết, cánh cửa kho bị phá tung. Bố tôi, người mà chồng tôi ngỡ đã sắp chết ở Mỹ, xuất hiện như một vị thần, cứu tôi khỏi địa ngục.

Sau khi mất đi đứa con và trái tim mình, tôi quyết định sẽ sống một cuộc đời khác, khiến tất cả những kẻ đã hại tôi phải trả giá.

Chương 1

Việt Khánh Thi POV:

Cái ngày chồng tôi nhốt tôi vào kho đông lạnh để mặc tôi chết dần, tôi đang mang thai tháng thứ chín đứa con của anh ta.

Nắng tháng Sáu ở khu nghỉ dưỡng ven biển này như muốn thiêu đốt mọi thứ. Hơi nóng hầm hập bốc lên từ mặt đất, len lỏi qua từng kẽ lá, khiến không khí đặc quánh lại, ngột ngạt đến khó thở. Tôi ngồi trong sảnh chờ của buổi team-building công ty, chiếc váy bầu rộng thùng thình dính bết vào người. Mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo, trán và cả thái dương.

Tôi cảm thấy con trong bụng đang đạp mạnh, không phải là những cú đạp vui vẻ thường ngày, mà là những cú thúc đầy bất an và khó chịu.

Bụng tôi gò cứng lại. Một cơn hoảng loạn dâng lên trong lòng. Tôi không thể để con mình gặp nguy hiểm được.

Sảnh chờ này quá đông người và ồn ào, không có điều hòa, chỉ có vài chiếc quạt trần quay lờ đờ chẳng xua đi được chút nóng nực nào. Tôi biết ở cuối hành lang có một phòng chờ VIP trống, luôn được bật điều hòa mát lạnh. Bình thường tôi sẽ không đòi hỏi, nhưng hôm nay thì khác.

Tôi vịn vào thành ghế, khó nhọc đứng dậy, tiến về phía Lương Minh Ánh, cô thư ký của chồng tôi, Phí Việt Dũng.

"Minh Ánh, cô có thể mở phòng chờ VIP cho tôi được không? Tôi thấy hơi mệt, cần một nơi yên tĩnh và mát mẻ hơn."

Lương Minh Ánh ngước đôi mắt to tròn, ngây thơ lên nhìn tôi. Cô ta bĩu môi, giọng nói có chút nũng nịu nhưng lại đầy vẻ trách móc.

"Chị Thi, phòng đó chỉ dành cho khách hàng quan trọng thôi ạ. Mọi người ở đây ai cũng nóng như ai mà. Chị là phu nhân của tổng giám đốc, mình nên làm gương chứ ạ, sao lại đòi hỏi đặc quyền như vậy?"

Lời nói của cô ta như một gáo nước lạnh dội vào mặt tôi. Giữa đám đông nhân viên, cô ta biến tôi thành một bà chủ kiêu ngạo, ích kỷ. Vài ánh mắt tò mò bắt đầu đổ dồn về phía tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi đang mang thai. Tôi không khỏe. Đây là yêu cầu hợp lý."

Minh Ánh chớp chớp mắt, khóe môi trề xuống, trông càng thêm đáng thương. "Nhưng mà quy định là quy định mà chị. Em chỉ là một thư ký nhỏ, làm sao dám tự ý phá vỡ quy định được ạ? Anh Dũng mà biết sẽ mắng em chết."

Tôi không muốn đôi co với cô ta nữa. Sự khó chịu trong người tôi ngày càng tăng. Tôi không quan tâm đến quy định vớ vẩn nào nữa. Con tôi mới là quan trọng nhất.

"Vậy thì tôi sẽ tự mình chịu trách nhiệm."

Tôi nói dứt khoát, rồi không thèm nhìn cô ta nữa, đi thẳng đến cửa phòng chờ VIP. Cánh cửa chỉ khép hờ. Tôi đẩy cửa bước vào. Luồng không khí mát lạnh từ máy điều hòa ngay lập tức bao bọc lấy tôi, làm dịu đi cơn nóng rát trên da. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như vừa được cứu sống. Tôi tìm đến chiếc ghế sofa êm ái và ngồi xuống, nhẹ nhàng xoa bụng.

"Con yêu, không sao rồi. Mẹ xin lỗi đã để con khó chịu."

Nhưng sự thoải mái đó chỉ kéo dài được vài phút. Cánh cửa phòng bật mở một cách thô bạo.

"Việt Khánh Thi! Em đang làm cái quái gì vậy?"

Phí Việt Dũng, chồng tôi, đứng sừng sững ở cửa. Gương mặt anh ta đanh lại, ánh mắt sắc lẹm phóng thẳng về phía tôi. Anh ta vừa đi gặp đối tác về, trên người vẫn còn mặc bộ vest lịch lãm, nhưng giờ đây nó chỉ càng làm tăng thêm vẻ xa cách và giận dữ.

Minh Ánh đứng nép sau lưng anh ta, đôi mắt đỏ hoe, sụt sịt như thể vừa phải chịu một sự ấm ức kinh khủng.

"Tại sao em lại làm khó Minh Ánh? Em biết con bé chỉ làm theo quy định mà!" Dũng gần như gầm lên.

Những lời buộc tội vô lý của anh ta khiến tôi sững sờ. Tôi nhìn người đàn ông mà tôi hết mực yêu thương, người cha của đứa con trong bụng tôi, đang vì một cô thư ký mà lớn tiếng với tôi.

"Em làm khó cô ta? Anh có biết ngoài kia nóng đến mức nào không? Em đang mang thai tháng cuối, em không thể chịu được. Con của chúng ta cũng không thể chịu được!" Tôi đáp trả, giọng tôi run lên vì tức giận và tổn thương.

"Mọi người đều chịu được, tại sao em lại không? Em đừng lúc nào cũng lấy cái thai ra để làm mình làm mẩy!"

Dũng bước nhanh về phía tôi, vẻ mặt không chút khoan nhượng. Anh ta nhìn tôi như thể tôi là một kẻ phiền phức.

"Anh Dũng, thôi mà anh…" Minh Ánh níu lấy tay áo anh ta, giọng yếu ớt. "Là lỗi của em. Em không nên để chị Thi giận."

Dũng quay lại, giọng anh ta dịu đi ngay lập tức. Anh ta vỗ nhẹ lên tay Minh Ánh, ánh mắt đầy vẻ cưng chiều.

"Không phải lỗi của em. Em đừng khóc nữa."

Cảnh tượng đó làm tim tôi như thắt lại. Anh ta an ủi cô ta, còn tôi, người vợ đang mang nặng đẻ đau con của anh ta, lại bị xem như tội đồ.

Anh ta quay lại nhìn tôi, giọng nói đã mất hết kiên nhẫn. "Được rồi, em muốn mát mẻ đúng không? Được thôi."

Anh ta mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo đến rợn người. "Anh sẽ tìm cho em một nơi thật đặc biệt để giải nhiệt. Chỉ dành riêng cho em thôi."

Nụ cười đó khiến một dự cảm chẳng lành len lỏi trong tôi. Tôi nhìn anh ta, cố gắng tìm kiếm một chút quen thuộc trong đôi mắt kia, nhưng chỉ thấy toàn là sự xa lạ và tàn nhẫn.

"Anh định làm gì?" Tôi hỏi, giọng đầy cảnh giác.

Anh ta không trả lời, chỉ nhếch mép cười rồi ra hiệu cho tôi đứng dậy. Linh tính mách bảo tôi có điều không ổn, nhưng tôi vẫn bám vào một tia hy vọng mong manh rằng anh ta chỉ đang giận dỗi nhất thời.

Tôi vịn vào ghế đứng lên, cảm nhận được sức nặng của cái bụng bầu. Tôi nhìn anh ta, người đàn ông tôi đã bất chấp tất cả để lựa chọn, và tự hỏi, liệu tôi có thật sự hiểu gì về anh ta không? Hay tất cả những gì tôi biết chỉ là một vở kịch hoàn hảo mà anh ta đã dựng nên?

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 10   11-07 00:38
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY