Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Khác / Khi tình yêu chết: Cuộc đào tẩu của điệp viên
Khi tình yêu chết: Cuộc đào tẩu của điệp viên

Khi tình yêu chết: Cuộc đào tẩu của điệp viên

5.0
26 Chương
1 Duyệt
Đọc ngay

Trong một đêm định mệnh, khi tôi tình cờ phát hiện thư mục ẩn trên máy tính của chồng, cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng tôi đã chết. Trước mắt tôi là vô số video và hình ảnh thân mật, trần trụi của Hàn Minh Tân, người chồng mẫu mực của tôi, với một người phụ nữ khác. Anh ta không chỉ phản bội tôi, mà còn lấy đi chiếc áo dài tôi đặt may riêng để tặng cho tiểu tam, Trương Hạnh San. Cay đắng hơn, khi tôi phát hiện mình có thai, thì cũng chính ngày hôm đó, tôi nhìn thấy anh ta đang hạnh phúc ôm ấp Trương Hạnh San ở bệnh viện, vui mừng vì cô ta cũng mang trong mình giọt máu của anh. Trong cơn tức giận để bảo vệ người tình, anh ta đã đẩy tôi ngã xuống cầu thang. Bụng dưới đau nhói, máu tươi nhuộm đỏ chiếc váy trắng, tôi đã mất đi đứa con của mình. Tình yêu đã chết, hy vọng cũng lụi tàn. Người đàn ông tôi từng yêu bằng cả sinh mệnh đã tự tay giết chết con của chúng tôi. Tôi sẽ không để anh ta được toại nguyện. Tôi đã dàn dựng một màn kịch bắt cóc, tự tạo ra một cái chết giả ngay trước mắt anh ta, để anh ta phải sống trong dằn vặt và hối hận suốt phần đời còn lại.

Mục lục

Chương 1

Trong một đêm định mệnh, khi tôi tình cờ phát hiện thư mục ẩn trên máy tính của chồng, cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng tôi đã chết.

Trước mắt tôi là vô số video và hình ảnh thân mật, trần trụi của Hàn Minh Tân, người chồng mẫu mực của tôi, với một người phụ nữ khác.

Anh ta không chỉ phản bội tôi, mà còn lấy đi chiếc áo dài tôi đặt may riêng để tặng cho tiểu tam, Trương Hạnh San.

Cay đắng hơn, khi tôi phát hiện mình có thai, thì cũng chính ngày hôm đó, tôi nhìn thấy anh ta đang hạnh phúc ôm ấp Trương Hạnh San ở bệnh viện, vui mừng vì cô ta cũng mang trong mình giọt máu của anh.

Trong cơn tức giận để bảo vệ người tình, anh ta đã đẩy tôi ngã xuống cầu thang.

Bụng dưới đau nhói, máu tươi nhuộm đỏ chiếc váy trắng, tôi đã mất đi đứa con của mình.

Tình yêu đã chết, hy vọng cũng lụi tàn. Người đàn ông tôi từng yêu bằng cả sinh mệnh đã tự tay giết chết con của chúng tôi.

Tôi sẽ không để anh ta được toại nguyện. Tôi đã dàn dựng một màn kịch bắt cóc, tự tạo ra một cái chết giả ngay trước mắt anh ta, để anh ta phải sống trong dằn vặt và hối hận suốt phần đời còn lại.

Chương 1

Mạc Vị POV:

Trong một đêm định mệnh, khi tôi tình cờ phát hiện thư mục ẩn trên máy tính của chồng, cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng tôi đã chết.

Mọi thứ bắt đầu với một sự tò mò vẩn vơ. Hàn Minh Tân, chồng tôi, một nhà phát triển bất động sản thành đạt luôn được công chúng ca ngợi là người chồng mẫu mực, đã ra ngoài dự tiệc xã giao. Tôi ở nhà, sắp xếp lại các tập tài liệu công việc của mình trên máy tính của anh ấy, một thói quen giữa hai chúng tôi. Và rồi, tôi thấy nó. Một thư mục không tên, được giấu kỹ trong một loạt các thư mục hệ thống.

Tim tôi đập thịch một tiếng. Dù là một nhà báo điều tra, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ dùng trực giác nghề nghiệp của mình với chồng. Nhưng có một giọng nói thôi thúc trong đầu, một sự bất an lạnh lẽo len lỏi dọc sống lưng.

Tôi nhấp chuột.

Thư mục mở ra, và thế giới của tôi sụp đổ.

Trước mắt tôi là một bộ sưu tập video và hình ảnh. Không phải là tài liệu công việc, cũng không phải là những tấm ảnh gia đình ấm áp. Đó là những thước phim thân mật, trần trụi của Hàn Minh Tân với một người phụ nữ khác. Người phụ nữ đó, Trương Hạnh San, là một người mẫu nổi tiếng trên mạng xã hội mà tôi đã từng phỏng vấn.

Tôi run rẩy nhấp vào một video. Âm thanh rên rỉ và những lời nói tục tĩu tràn ngập căn phòng yên tĩnh. Mắt tôi dán chặt vào màn hình, vào cơ thể của hai con người đang quấn lấy nhau. Tôi cảm thấy buồn nôn. Bụng tôi quặn lại từng cơn, như thể có ai đó đang dùng dao khoét vào nội tạng.

Và rồi tôi nhìn thấy nó, thứ đã đâm nhát dao cuối cùng vào trái tim đang rỉ máu của tôi. Trên cổ tay Hàn Minh Tân, chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn mà tôi đã phải rất vất vả mới mua được để làm quà kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi đang lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. Nó ở đó, chứng kiến sự phản bội của anh ta, chứng kiến anh ta dùng những lời yêu thương mà anh ta từng nói với tôi để nói với một người phụ nữ khác.

Chiếc đồng hồ đó, món quà tôi dành tặng anh với tất cả tình yêu, giờ đây trở thành biểu tượng cho sự lừa dối ghê tởm nhất.

Máu trong người tôi như đông lại. Tôi loạng choạng đứng dậy, cảm giác như cả thế giới đang quay cuồng. Tôi muốn gào thét, muốn đập phá, muốn chất vấn anh ta ngay lập tức. Tôi run rẩy rút điện thoại ra, bấm số của anh.

Điện thoại đổ chuông.

Cùng lúc đó, trong video, tiếng chuông điện thoại của Hàn Minh Tân vang lên. Anh ta cau mày, với tay lấy chiếc điện thoại đặt trên đầu giường. Ngay khi anh ta nhìn vào màn hình, khuôn mặt anh ta biến sắc. Anh ta tắt video đột ngột.

Đầu dây bên kia, giọng nói quen thuộc của anh vang lên, dịu dàng và đầy quan tâm như mọi khi.

"Vị, em yêu. Sao giờ này còn chưa ngủ?"

Cổ họng tôi nghẹn lại, không thể thốt ra một lời nào. Tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình vỡ vụn. Sự phản bội không chỉ là một hành động, nó còn là một màn kịch được dàn dựng công phu, và tôi là khán giả ngu ngốc duy nhất không hề hay biết.

Tôi cúp máy, không nói một lời.

Cả đêm đó, tôi ngồi bất động trước màn hình máy tính, xem đi xem lại những bằng chứng về sự phản bội của anh ta. Từng hình ảnh, từng đoạn video, giống như những lưỡi dao cứa sâu hơn vào vết thương lòng của tôi. Nỗi đau biến thành sự ghê tởm, rồi đông cứng lại thành một quyết tâm lạnh lẽo.

Tôi sẽ không khóc lóc, không níu kéo. Anh ta không xứng đáng.

Sáng hôm sau, tôi cầm chiếc bút máy khắc tên cha tôi, một nhà báo anh hùng đã hy sinh, di sản duy nhất ông để lại. Chiếc bút là biểu tượng cho lý tưởng và sự kiên cường của tôi. Tôi phải rời khỏi đây, biến mất khỏi cuộc sống của Hàn Minh Tân.

Tôi gọi cho chú Lữ Đăng Việt, tổng biên tập tờ báo, đồng nghiệp cũ của cha tôi và cũng là người đỡ đầu cho tôi.

"Chú Việt, nhiệm vụ ở Tam Giác Vàng mà chú từng nói... nó còn đó không?" giọng tôi bình tĩnh đến đáng sợ.

Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu. Chú Việt biết rõ nhiệm vụ đó nguy hiểm đến mức nào. Đó là một cuộc điều tra về một đường dây tội phạm xuyên quốc gia, nơi mà mạng sống có thể mất đi bất cứ lúc nào.

"Vị, con có biết mình đang nói gì không?" Giọng chú Việt trầm xuống. "Nơi đó không phải là chỗ để đi du lịch. Con có thể sẽ không bao giờ trở về."

"Con biết," tôi đáp, giọng không một chút dao động. "Con cần 'biến mất', chú hiểu không? Biến mất hoàn toàn."

Im lặng. Chú Việt hiểu tôi. Ông biết tôi không bao giờ nói đùa về công việc, cũng như không bao giờ đưa ra quyết định bồng bột. Chắc chắn đã có chuyện gì đó kinh khủng xảy ra.

"Con sẽ cắt đứt mọi liên lạc. Sẽ không ai biết con ở đâu. Con sẽ coi như mình đã chết," tôi nói tiếp, từng chữ như một lời thề. "Con cần một cái chết giả."

"Được rồi," cuối cùng chú Việt cũng đồng ý, giọng đầy lo lắng. "Nhưng hãy hứa với chú, con phải sống sót trở về."

"Con hứa."

Cúp điện thoại, tôi cảm thấy một sự nhẹ nhõm kỳ lạ. Kế hoạch đã được vạch ra. Những ngày cuối cùng ở lại đây, tôi sẽ phải đóng vai một người vợ hạnh phúc bên cạnh kẻ đã phản bội mình. Đó sẽ là vở kịch cuối cùng, và tôi sẽ là diễn viên xuất sắc nhất.

Tối hôm đó, Hàn Minh Tân trở về nhà, trên môi vẫn là nụ cười ấm áp giả tạo. Anh ta ôm chầm lấy tôi từ phía sau, giọng nói ngọt ngào như mật rót vào tai.

"Vợ yêu, anh về rồi đây. Em có nhớ anh không?"

Tôi cứng người trong vòng tay anh ta, mùi nước hoa của Trương Hạnh San vẫn còn vương vấn trên áo anh. Cảm giác buồn nôn lại dâng lên trong cổ họng.

Anh ta dắt tôi đến bàn ăn, nơi một bữa tối thịnh soạn đã được dọn sẵn. Món chính là cà ri cá, món mà tôi ghét cay ghét đắng vì dị ứng với hải sản. Anh ta đã quên. Hoặc có lẽ, trong đầu anh ta lúc này, người đang ngồi ăn tối cùng anh ta không phải là tôi.

"Em ăn đi, anh đặc biệt chuẩn bị món em thích nhất đấy," anh ta nói, gắp một miếng cá lớn vào bát tôi.

Tôi nhìn miếng cá trong bát, rồi ngước lên nhìn anh ta. Nụ cười trên môi tôi thật cay đắng. "Cảm ơn anh, chồng yêu. Anh thật chu đáo."

Tôi phải chịu đựng. Chỉ vài ngày nữa thôi.

Anh ta tiếp tục nói những lời yêu thương, những lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc, về một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười trẻ thơ. Mỗi lời anh ta nói ra, đối với tôi bây giờ, đều là một sự tra tấn.

Tôi chỉ im lặng mỉm cười, diễn tròn vai một người vợ đang chìm đắm trong hạnh phúc. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi đang đếm ngược từng ngày, chờ đợi khoảnh khắc được thoát khỏi địa ngục này.

Đêm đó, nằm bên cạnh anh ta, tôi không thể ngủ được. Tôi cảm nhận được hơi thở đều đều của anh ta phả vào gáy. Người đàn ông này, người tôi đã từng yêu bằng cả sinh mệnh, giờ đây thật xa lạ và đáng sợ.

Anh ta sẽ không bao giờ biết, chỉ vài ngày nữa thôi, vợ của anh ta sẽ "chết". Và tôi, Mạc Vị, sẽ được tái sinh từ đống tro tàn của sự phản bội.

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 26   11-07 00:24
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
Chương 21
17/10/2025
Chương 22
17/10/2025
Chương 23
17/10/2025
Chương 24
17/10/2025
Chương 25
17/10/2025
Chương 26
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY