Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Tình Cảm Lãng Mạn / Quá muộn rồi, ông tỷ phú mù lòa
Quá muộn rồi, ông tỷ phú mù lòa

Quá muộn rồi, ông tỷ phú mù lòa

5.0
23 Chương
Đọc ngay

Năm năm trước, vì cần tiền phẫu thuật cho mẹ, tôi đã bị cha ruột và em gái kế gài bẫy, vu oan bán thân. Bạn trai tôi, Phạm Hoàng Ngôn, người tôi yêu bằng cả sinh mệnh, đã tin vào lời nói dối đó. Anh đứng ngoài phòng phẫu thuật, không phải để đợi tôi, mà là để chất vấn. "Chỉ vì hai mươi triệu mà em có thể làm ra chuyện này sao, Ánh Linh?" Từng lời của anh như nhát dao đâm nát trái tim tôi. Mẹ tôi qua đời, còn chúng tôi thì chia tay. Năm năm sau, tôi trở thành CEO thành đạt, anh lại gọi tôi đến, không phải để xin lỗi, mà để tuyên bố anh sắp đính hôn với chính kẻ đã hại tôi. Anh ta chế giễu: "Cô nên cảm ơn Mộng Hà. Nếu không có cô ấy vạch trần bộ mặt thật của cô, có lẽ tôi vẫn còn bị cô lừa dối." Đúng lúc đó, điện thoại tôi nhận được tin nhắn bổ nhiệm làm CEO chi nhánh Paris. Tôi ngẩng đầu, mỉm cười nhìn anh. "Anh yên tâm, tôi sẽ không làm phiền hai người đâu. Chúc hai người hạnh phúc."

Mục lục

Chương 1

Năm năm trước, vì cần tiền phẫu thuật cho mẹ, tôi đã bị cha ruột và em gái kế gài bẫy, vu oan bán thân.

Bạn trai tôi, Phạm Hoàng Ngôn, người tôi yêu bằng cả sinh mệnh, đã tin vào lời nói dối đó.

Anh đứng ngoài phòng phẫu thuật, không phải để đợi tôi, mà là để chất vấn.

"Chỉ vì hai mươi triệu mà em có thể làm ra chuyện này sao, Ánh Linh?"

Từng lời của anh như nhát dao đâm nát trái tim tôi. Mẹ tôi qua đời, còn chúng tôi thì chia tay.

Năm năm sau, tôi trở thành CEO thành đạt, anh lại gọi tôi đến, không phải để xin lỗi, mà để tuyên bố anh sắp đính hôn với chính kẻ đã hại tôi. Anh ta chế giễu: "Cô nên cảm ơn Mộng Hà. Nếu không có cô ấy vạch trần bộ mặt thật của cô, có lẽ tôi vẫn còn bị cô lừa dối."

Đúng lúc đó, điện thoại tôi nhận được tin nhắn bổ nhiệm làm CEO chi nhánh Paris. Tôi ngẩng đầu, mỉm cười nhìn anh. "Anh yên tâm, tôi sẽ không làm phiền hai người đâu. Chúc hai người hạnh phúc."

Chương 1

Giang Ánh Linh POV:

Khoảnh khắc cánh cửa phòng cấp cứu bật mở, cũng là lúc tình yêu của tôi khép lại vĩnh viễn.

Năm năm trước, mẹ tôi cần gấp hai mươi triệu đồng để phẫu thuật. Tôi đã cầu xin cha tôi, Giang Khiêm, nhưng ông ta chỉ lạnh lùng ném cho tôi một tấm danh thiếp, bảo tôi đi tìm người đàn ông trên đó, ông ta sẽ cho tôi tiền.

Đó là một cái bẫy.

Chị gái cùng cha khác mẹ của tôi, Giang Mộng Hà, đã sắp đặt tất cả. Cô ta đẩy tôi vào một căn phòng đầy những gã công tử nhà giàu say xỉn, cố tình tạo ra một màn kịch khiến mọi người hiểu lầm tôi vì tiền mà bán thân.

Tôi đã bị thương, cả thể xác lẫn tinh thần, và được đưa đến bệnh viện.

Phạm Hoàng Ngôn, bạn trai tôi, người tôi yêu bằng cả sinh mệnh, đã đứng ngoài phòng phẫu thuật suốt đêm. Anh ấy không phải đợi tôi, mà là đợi một lời giải thích.

Khi tôi được đẩy ra khỏi phòng mổ, cơ thể yếu ớt bọc trong lớp vải trắng, anh ấy lao đến, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận và thất vọng.

"Tại sao?" Giọng anh khàn đặc, từng chữ như mũi dao cứa vào tim tôi. "Chỉ vì hai mươi triệu mà em có thể làm ra chuyện này sao, Ánh Linh?"

Tôi nhìn anh, cổ họng khô rát, không thể thốt ra một lời giải thích nào. Mọi thứ đã quá muộn. Sự hiểu lầm đã được gieo rắc, và nó đã bén rễ sâu trong lòng anh.

Tôi chỉ có thể yếu ớt lắc đầu, một giọt nước mắt lăn dài trên má. "Chúng ta chia tay đi, Hoàng Ngôn."

Đó là câu duy nhất tôi có thể nói.

Anh sững sờ. Đôi mắt anh mở to, chứa đầy sự hoang mang và đau đớn không thể tin nổi. Anh lùi lại một bước, như thể tôi vừa giáng cho anh một cú đấm trời giáng.

"Em nói gì?"

"Em nói," tôi lặp lại, giọng nói đã trở nên kiên định hơn một chút, dù trái tim đang vỡ nát, "chúng ta chia tay."

Anh nhìn tôi chằm chằm một lúc lâu, rồi một nụ cười cay đắng nở trên môi anh. "Được. Giang Ánh Linh, được lắm. Em đã chọn tiền, vậy thì đừng bao giờ hối hận."

Nói rồi, anh quay người bỏ đi, không một lần ngoảnh lại.

Kể từ ngày hôm đó, chúng tôi không bao giờ gặp lại nhau.

Năm năm trôi qua.

Tôi rời bỏ thành phố đầy đau thương đó, chuyển đến Thành phố Hồ Chí Minh, bắt đầu lại từ đầu. Tôi đã nỗ lực không ngừng, từ một nhân viên quèn vươn lên vị trí mà nhiều người mơ ước, sắp được bổ nhiệm làm CEO chi nhánh Paris của một tập đoàn thời trang lớn.

Còn Phạm Hoàng Ngôn, anh đã trở thành một ông trùm bất động sản hàng đầu tại Hà Nội. Tên của anh xuất hiện trên khắp các mặt báo tài chính, hình ảnh của anh, lạnh lùng và quyền lực, phủ sóng mọi nơi.

Tôi đã cố gắng chôn vùi quá khứ, nhưng nó vẫn luôn ở đó, như một vết sẹo không bao giờ lành.

Rồi một ngày, tôi nhận được một cuộc gọi từ số lạ.

"Giang Ánh Linh?"

Giọng nói quen thuộc đến đau lòng vang lên từ đầu dây bên kia. Trái tim tôi như ngừng đập một nhịp.

"Là tôi, Phạm Hoàng Ngôn."

Tôi im lặng, không biết phải nói gì.

"Đến Hà Nội gặp tôi," anh ra lệnh, giọng điệu không cho phép từ chối. "Tôi có chuyện muốn nói với cô."

Tôi đã bay từ Sài Gòn ra Hà Nội, ăn mặc chỉnh tề, trong lòng thấp thỏm một tia hy vọng mong manh. Có lẽ, sau năm năm, anh đã hiểu ra mọi chuyện. Có lẽ, anh gọi tôi đến để nói một lời xin lỗi.

Tôi đứng trước tòa nhà văn phòng cao chọc trời của anh, trái tim đập thình thịch. Tôi hít một hơi thật sâu, vuốt lại mái tóc, chỉnh lại chiếc váy công sở đắt tiền, cố gắng giữ cho mình vẻ ngoài bình tĩnh và chuyên nghiệp nhất.

Anh đứng quay lưng về phía tôi, bên cạnh cửa sổ kính khổng lồ nhìn ra toàn cảnh thành phố. Bóng lưng anh cao lớn, vững chãi, nhưng lại toát ra một sự xa cách lạnh lẽo. Anh không còn là chàng trai ấm áp năm nào, mà là một người đàn ông quyền lực và nguy hiểm.

"Anh tìm tôi có việc gì?" Tôi cất tiếng, phá vỡ sự im lặng.

Anh từ từ quay lại. Ánh mắt anh lướt qua tôi từ đầu đến chân, một ánh mắt đánh giá, khinh miệt.

"Năm năm không gặp, cô thay đổi khá nhiều đấy," anh nhếch mép cười, một nụ cười không hề có ý tốt. "Trông có vẻ ra dáng một người thành đạt. Hai mươi triệu năm đó, có vẻ như cô đã đầu tư rất tốt."

Trái tim tôi như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt. Vết sẹo cũ lại bị anh tàn nhẫn xé toạc ra, rỉ máu.

"Hoàng Ngôn, anh..."

Tôi cố gắng giải thích, nhưng anh không cho tôi cơ hội.

"À, đúng rồi," anh như chợt nhớ ra điều gì đó, "tôi gọi cô đến đây là để thông báo một tin."

Anh nói, rồi một bóng người quen thuộc bước ra từ phòng nghỉ bên cạnh.

Là Giang Mộng Hà.

Cô ta khoác tay Hoàng Ngôn một cách thân mật, mỉm cười đắc thắng nhìn tôi.

"Tôi và Mộng Hà sắp đính hôn," Hoàng Ngôn tuyên bố, từng lời nói của anh như một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi. "Tôi nghĩ, với tư cách là người yêu cũ, cô nên biết tin này."

Anh ta lại tiếp tục, giọng đầy mỉa mai, "Dù sao thì, cô cũng nên cảm ơn Mộng Hà. Nếu không có cô ấy vạch trần bộ mặt thật của cô năm đó, có lẽ tôi vẫn còn bị cô lừa dối."

"Hoàng Ngôn, năm đó không phải như anh nghĩ!" Tôi cố gắng giải thích, giọng nói run rẩy. "Là Giang Mộng Hà đã gài bẫy em!"

"Gài bẫy?" Mộng Hà bật cười, vẻ mặt ngây thơ vô tội. "Chị Ánh Linh, sao chị có thể nói vậy? Rõ ràng là chị cần tiền cho mẹ, em chỉ tốt bụng giới thiệu cho chị một công việc nhẹ nhàng lương cao thôi mà. Ai ngờ chị lại..."

Cô ta bỏ lửng câu nói, nhưng ánh mắt lại đầy ẩn ý.

"Cô im đi!" Tôi hét lên, không thể kiềm chế được sự phẫn nộ. "Chính cô đã đẩy tôi vào căn phòng đó! Chính cô đã hại mẹ tôi không được cứu chữa kịp thời!"

"Đủ rồi!" Hoàng Ngôn gầm lên, ánh mắt anh nhìn tôi đầy chán ghét. "Giang Ánh Linh, cô vẫn không thay đổi. Luôn đổ lỗi cho người khác. Mộng Hà chỉ muốn giúp cô, là do chính cô không biết trân trọng."

Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh như băng, "Cô nên biết vị trí của mình ở đâu. Tôi và Mộng Hà sắp kết hôn. Tốt nhất là cô nên biến mất khỏi cuộc sống của chúng tôi."

Đúng lúc đó, điện thoại của tôi rung lên. Là tin nhắn từ tổng công ty.

"Chúc mừng cô Giang Ánh Linh đã chính thức được bổ nhiệm làm CEO chi nhánh Paris. Chúc cô có một khởi đầu mới thành công."

Tôi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Hoàng Ngôn, một nụ cười nhạt nở trên môi.

"Anh yên tâm," tôi nói, giọng bình thản đến lạ. "Tôi sẽ không làm phiền hai người đâu. Chúc hai người hạnh phúc."

Nói rồi, tôi quay người, sải bước ra khỏi văn phòng của anh, để lại sau lưng tất cả những đau thương và tuyệt vọng. Paris đang chờ tôi, một khởi đầu mới đang chờ tôi.

---

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 23   11-06 22:26
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
Chương 21
17/10/2025
Chương 22
17/10/2025
Chương 23
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY