Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Tình Cảm Lãng Mạn / Cái ôm kiên nhẫn và mãnh liệt của tình yêu
Cái ôm kiên nhẫn và mãnh liệt của tình yêu

Cái ôm kiên nhẫn và mãnh liệt của tình yêu

5.0
10 Chương
78 Duyệt
Đọc ngay

Vào kỷ niệm ba năm ngày cưới, tôi đã dành cả buổi chiều để chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn, hy vọng có thể hâm nóng cuộc hôn nhân nguội lạnh của chúng tôi. Nhưng chồng tôi, Trưng Minh Nhật, trở về với mùi nước hoa của người phụ nữ khác trên áo. Anh ta lạnh lùng gọi mọi nỗ lực của tôi là "rườm rà" và "mệt mỏi". Ngay trước mặt tôi, anh ta dịu dàng nghe điện thoại của người tình, nói "Anh yêu em" – ba từ mà tôi chưa bao giờ được nghe. "Trúc Vân đang cần anh," anh ta nói, rồi lạnh lùng bắt tôi xuống xe giữa cơn mưa tầm tã trên một con đường hoang vắng. Chiếc xe sang trọng lao đi, bỏ lại tôi một mình trong tuyệt vọng. Tôi đã mất tất cả, tình yêu, hôn nhân, và cả phẩm giá. Đúng lúc đó, một chiếc Rolls-Royce dừng lại. Một người đàn ông lạ mặt bước xuống, khoác áo cho tôi và thì thầm: "Cuối cùng cũng tìm thấy em, phượng hoàng của tôi. Kẻ nào dám vứt bỏ em, ta sẽ khiến hắn phải trả giá gấp trăm lần."

Mục lục

Chương 1

Vào kỷ niệm ba năm ngày cưới, tôi đã dành cả buổi chiều để chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn, hy vọng có thể hâm nóng cuộc hôn nhân nguội lạnh của chúng tôi.

Nhưng chồng tôi, Trưng Minh Nhật, trở về với mùi nước hoa của người phụ nữ khác trên áo. Anh ta lạnh lùng gọi mọi nỗ lực của tôi là "rườm rà" và "mệt mỏi".

Ngay trước mặt tôi, anh ta dịu dàng nghe điện thoại của người tình, nói "Anh yêu em" – ba từ mà tôi chưa bao giờ được nghe.

"Trúc Vân đang cần anh," anh ta nói, rồi lạnh lùng bắt tôi xuống xe giữa cơn mưa tầm tã trên một con đường hoang vắng.

Chiếc xe sang trọng lao đi, bỏ lại tôi một mình trong tuyệt vọng. Tôi đã mất tất cả, tình yêu, hôn nhân, và cả phẩm giá.

Đúng lúc đó, một chiếc Rolls-Royce dừng lại. Một người đàn ông lạ mặt bước xuống, khoác áo cho tôi và thì thầm: "Cuối cùng cũng tìm thấy em, phượng hoàng của tôi. Kẻ nào dám vứt bỏ em, ta sẽ khiến hắn phải trả giá gấp trăm lần."

Chương 1

An Yến My POV:

Tôi biết cuộc hôn nhân của mình đã kết thúc vào đúng kỷ niệm ba năm ngày cưới, khi mùi nước hoa của người phụ nữ khác bám trên áo chồng tôi, nồng nặc và xa lạ hơn cả sự im lặng giữa chúng tôi.

Ngọn nến trên bàn đã cháy được một phần ba, sáp nóng chảy thành những giọt lệ trong suốt. Tôi đã dành cả buổi chiều để chuẩn bị bữa tối này. Bít tết Wellington vàng óng, măng tây áp chảo vừa chín tới, và chai vang đỏ mà Trưng Minh Nhật thích nhất. Tất cả đều hoàn hảo.

Tôi ngồi đó, trong chiếc váy lụa màu ngọc trai mà tôi đã chọn rất lâu, trái tim đập rộn ràng như một con chim non bị nhốt trong lồng ngực. Ba năm. Có lẽ tối nay sẽ khác. Có lẽ anh ấy sẽ nhìn tôi, thực sự nhìn tôi, không phải như nhìn một món đồ sứ đẹp đẽ nhưng mỏng manh, chỉ để trưng bày.

Bên ngoài, màn đêm buông xuống, nuốt chửng những vệt nắng cuối cùng. Căn biệt thự rộng lớn trở nên trống trải và lạnh lẽo, chỉ có ánh nến ấm áp trên bàn là nguồn sáng duy nhất. Sự im lặng quá lớn, nó gặm nhấm sự kiên nhẫn của tôi.

"Anh ấy sẽ về," tôi tự thì thầm, một lời nói dối quen thuộc. "Chỉ là cuộc họp đột xuất thôi."

Tôi đã nói câu này bao nhiêu lần rồi? Hàng chục lần? Hàng trăm lần? Mỗi lần, một phần nhỏ hy vọng trong tôi lại chết đi.

Tiếng động cơ xe quen thuộc cuối cùng cũng vang lên ngoài cổng. Trái tim tôi thắt lại, một phản ứng vừa vui mừng vừa sợ hãi. Tôi vội đứng dậy, vuốt lại mái tóc và nắn lại nếp váy, cố gắng trông thật hoàn hảo.

Cánh cửa mở ra, và Trưng Minh Nhật bước vào.

Anh ấy vẫn luôn như vậy, cao lớn, lịch lãm trong bộ vest được cắt may hoàn hảo, khuôn mặt tuấn tú như tạc tượng không một chút tì vết. Anh là chủ tịch tập đoàn Trưng Minh Nhật, một người đàn ông mà cả thành phố này đều ngưỡng mộ. Và anh là chồng tôi.

Tôi bước tới, định mỉm cười đón anh. "Anh về rồi."

Nhưng rồi, tôi khựng lại.

Một mùi hương lạ lẫm, không thuộc về nơi này, ùa vào khứu giác nhạy cảm của tôi. Đó không phải là mùi nước hoa nam tính, đắt tiền mà anh vẫn dùng. Đó là một mùi hương ngọt ngào, quyến rũ của phụ nữ. Mùi hoa huệ tây và xạ hương trắng. Một mùi hương xa xỉ, tinh tế, và đầy khiêu khích.

Nó bám trên ve áo anh, trên tóc anh, như một dấu ấn không thể chối cãi.

Não tôi như ngừng hoạt động trong một giây. Chuông báo động vang lên inh ỏi trong đầu, át đi mọi suy nghĩ khác. Mùi hương này... nó quá đậm, quá gần gũi. Đây không phải là mùi hương thoáng qua của một đồng nghiệp nữ đi lướt qua. Đây là mùi của một cái ôm.

Nhật dường như không nhận ra sự thay đổi trên gương mặt tôi. Hoặc anh ta không quan tâm. Ánh mắt anh ta lướt qua bàn ăn được trang hoàng lộng lẫy, qua những ngọn nến, qua tôi, và không có một chút cảm xúc nào.

"Em làm gì thế này?" giọng anh ta lạnh lùng, mang theo sự mệt mỏi và một chút khó chịu.

Tôi cố nuốt xuống cảm giác nghẹn đắng trong cổ họng. "Hôm nay... là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Em nghĩ chúng ta có thể..."

"Kỷ niệm?" Anh ta nhíu mày, như thể tôi vừa nói một điều gì đó vô cùng ngớ ngẩn. Anh ta nới lỏng cà vạt, ánh mắt vẫn xa cách. "Yến My, anh đã nói với em rồi. Đừng quá nhạy cảm. Những thứ này không quan trọng."

Không quan trọng.

Ba từ đó như một nhát dao vô hình, đâm thẳng vào trái tim tôi. Tất cả sự chuẩn bị, tất cả hy vọng của tôi, trong mắt anh ta, đều là "không quan trọng."

"Anh chỉ muốn một buổi tối yên tĩnh," anh ta tiếp tục, giọng điệu như đang khiển trách một đứa trẻ không hiểu chuyện. "Em biết anh không thích những thứ rườm rà này. Sự nhạy cảm của em đôi khi thật mệt mỏi."

Sự nhạy cảm. Đó là từ anh ta luôn dùng để mô tả tôi. Mỗi khi tôi cảm nhận được những thay đổi nhỏ nhất trong không khí, trong mùi hương, trong cảm xúc của người khác, anh ta đều nói rằng tôi "quá nhạy cảm", rằng đó là một loại "bệnh tâm lý", một sự "yếu đuối". Tôi đã dần tin vào điều đó. Tôi đã cố gắng kìm nén bản năng của mình để trở thành người vợ hoàn hảo, không gây phiền phức trong mắt anh ta.

Nhưng tối nay, sự nhạy cảm mà anh ta chê bai đang gào thét với tôi rằng anh ta đang nói dối.

"Em xin lỗi," tôi lí nhí, cảm thấy mình thật thảm hại. "Em chỉ muốn..."

Điện thoại của anh ta rung lên. Anh ta liếc nhìn màn hình, và một sự thay đổi nhỏ nhưng rõ rệt lướt qua gương mặt lạnh lùng của anh ta. Một chút dịu dàng thoáng qua. Rồi anh ta quay lưng về phía tôi, bước ra ban công.

"Anh nghe đây," giọng anh ta vang lên, nhưng không còn sự lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn như khi nói với tôi.

Anh ta bỏ đi, để lại tôi một mình giữa phòng ăn lạnh lẽo. Mùi hương của người phụ nữ kia vẫn còn lởn vởn trong không khí, trộn lẫn với mùi thức ăn đang nguội dần trên bàn. Nó như một sự chế nhạo cay độc.

Tôi đứng bất động, nhìn vào bóng lưng của anh ta. Gió đêm thổi qua, làm những ngọn nến chao đảo.

Tôi từ từ bước đến bên cửa sổ, nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ quen thuộc đang đậu bên ngoài một nhà hàng sang trọng cách đây không xa. Một bản tin tài chính trên TV đang phát lại hình ảnh buổi ra mắt sản phẩm mới của một công ty đối tác. Và trên màn hình, đứng cạnh người phát ngôn, là Khổng Trúc Vân, giám đốc điều hành xinh đẹp và tài giỏi. Cô ta đang mỉm cười rạng rỡ.

Và tôi nhận ra. Mùi nước hoa trên áo chồng tôi, chính là mùi hương đặc trưng của cô ta.

Mọi thứ vỡ vụn.

Tôi quay trở lại phòng làm việc cũ của ông nội, nơi mà tôi đã không bước vào từ rất lâu. Căn phòng phủ một lớp bụi mỏng, chứa đầy những ký ức về một thời đã qua của gia tộc "Phượng Hoàng Hương". Mẹ tôi từng nói, gia tộc chúng tôi có một tài năng thiên bẩm với mùi hương, một khả năng có thể cảm nhận và phân biệt hàng ngàn mùi hương khác nhau, thậm chí cả cảm xúc ẩn giấu trong đó. Nhưng sau khi ông nội qua đời, gia tộc sa sút, tài năng đó cũng bị coi là một lời nguyền.

Tôi mở một chiếc hộp gỗ đàn hương cũ kỹ, bên trong là một cuốn sổ tay bọc da đã sờn và một chiếc vòng tay phượng hoàng bằng bạc. Đây là di vật của tổ tiên.

Tôi mở cuốn sổ. Những dòng chữ viết tay mềm mại hiện ra: "Hương thơm là linh hồn. Kẻ nào sở hữu Phượng Hoàng Hương, kẻ đó có thể thấu tỏ lòng người, nhưng cũng dễ bị chính sự nhạy cảm của mình làm tổn thương. Hãy nhớ, con gái của ta, sức mạnh lớn nhất cũng là điểm yếu lớn nhất. Chỉ khi trái tim tan vỡ, phượng hoàng mới có thể tái sinh từ tro tàn."

Một luồng hơi ấm kỳ lạ tỏa ra từ chiếc vòng bạc, lan tỏa khắp cơ thể tôi. Nó giống như một lời thì thầm cổ xưa, một sự an ủi từ những thế hệ đã qua.

Sự nhạy cảm của tôi không phải là bệnh. Nó không phải là sự yếu đuối.

Nó là một di sản.

Và Trưng Minh Nhật, chồng tôi, anh ta không chỉ phản bội tôi. Anh ta đã biết về nó. Anh ta đã cố gắng thao túng tôi, chôn vùi nó, có lẽ là để chiếm đoạt nó.

Cuộc hôn nhân này không phải là một sự lãng mạn thất bại. Nó là một âm mưu.

Và đêm nay, trái tim tôi đã tan vỡ. Đã đến lúc phượng hoàng phải trỗi dậy.

---

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 10   11-06 17:25
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY