n của A
kính nặng nề, không khí mát mẻ, ẩm ướt là một cú sốc chào đón các giác quan của tôi. Khi t
đen bóng loáng.
ng mở cửa ghế phụ. Yến Trang xuất hiện, một hình ảnh trong chiếc
ên trong mắt anh ta, không có tội lỗi. Chỉ có một sự khó ch
ùng tôi muốn là một màn kịch khác. Khi tôi bước xuống lề đường để băng qua con phố nh
hân tôi. Tôi hét lên, loạng choạng, điện tho
khuôn mặt vô cảm, khi tôi vật lộn để lấy lại t
ừa rời đi. Anh ta đi ngang qua tôi, mùi nước hoa đắt tiền của anh ta như một bóng ma trong khô
khi những cơn đau nhói từ mắt cá chân. Nó sưng lên nhan
cà phê cầm hai cốc bốc hơi. Anh ta sải bư
iếu kiên nhẫn. Anh ta không hỏi tôi có ổn không
ợi," tôi nói qua kẽ răn
i chiếc cốc lên nóc xe, cúi xuống và bế thốc tôi lên trước khi tôi kịp chống cự
ưa cho tôi một trong hai chiếc cốc. Đó là cà phê đen. Sở thích của anh ta,
uánh và ngột ngạt. Ở ghế
," cô ta nói, giọng mềm mại và mỏ
i, giọng dịu đi với một sự quan tâm khiến dạ dày tôi quặn lại. "Anh quên mất. Giống như l
ầm, và tôi có thể nghe thấy nụ cười tron
độc quyền mà tôi bị loại ra một cách rõ ràng. Tôi cảm thấy như một kẻ xâm nhập tron
i. Anh ta đã nói với tôi đó là nơi yêu thích của anh ta trong thành phố, một nơi tôn nghiêm yên tĩnh. Anh ta đã hôn tôi lần đầu tiên dưới gốc cây đa xòe rộng t
một nhận thức kinh tởm lóe lên. Anh ta không chia sẻ nơi tôn nghiêm của mình với tôi. Anh ta đã đưa
anh ta thường lui tới, nhãn hiệu rượu vang cụ thể mà anh ta luôn gọi. Có bất kỳ thứ nào trong số đó l
cuối cùng đã lấn át tôi. Khi tôi tỉnh dậy, chúng tôi đã đỗ
m cố tình trẹo chân à?" anh ta hỏi, giọng trầm và buộc
tự ái thuần khiết, không pha trộn, đã
hiên rồi. Em cố tình làm mình bị thương với hy vọng mong manh rằng anh sẽ hạ cố để ý đến sự tồ
g vô
iết điều gì là vô lý không? Tin rằng dù chỉ một giây rằng em cần anh. Em đã là một kiến trúc sư g
lên trong mắt anh ta. "Đó

GOOGLE PLAY