/0/99755/coverbig.jpg?v=d95a8ba7ddf19b9a2141aabea6fe4758)
của chồng mình. Mật khẩu không phải ngày cưới của chúng tôi h
lưu trữ tỉ mỉ về cuộc sống anh ta đã sống trước khi có tôi. Tôi tìm kiếm tên
g ty của chúng tôi và giao cho cô ta dự án tâm huyết của
là trưởng dự án mới. Khi cô ta giả vờ gặp tai nạn và anh ta ngay lập tứ
tôi sẽ im lặng chịu đựng sự tận tụy công kha
i sẽ gục ngã.
ước thẳng đến trước mặt anh ta, trước tất
ươ
n của A
mà tôi tình cờ phát hiện vào kỷ niệm năm năm ngày c
4
ốn tháng tá
ta, nơi mà tôi chỉ tìm đến vì cần một cây bút. Nó không có nhãn, trông hoàn toàn vô hại. Nhưng có điều gì đó trong cách n
ngay lập tức. Trong một khoảnh khắc, tôi gần như đã đóng nó lại, m
bị hủy, của những đêm dài cô đơn chờ đợi một người đàn ông luôn xa
ệm của chúng tôi.
ật anh ta. Truy
hật tôi. Truy
u năm trước. Một người bạn của anh ta, nói năng líu nhíu, đã vỗ vào lưng Bảo Long và làm đổ bia lên váy tôi. "Mày tin được không?" gã gầm lên. "Thằng này vẫn c
rẩy khi gõ
n E
USB mở
hàng ngàn tệp. Hình ảnh, video, những lá thư được quét, thậm chí cả ả
o Long, trông trẻ hơn và hạnh phúc đến không tưởng, tặng cô ấy một bông hồng duy nhất, hoàn hảo. Một đoạn video họ khiêu vũ trong một phòng ký
i vẻ. Một niềm vui chân thật, không phức tạp mà tôi chưa bao giờ thấy. Bảo Long, người đàn ông coi că
cô ấy. "Trang à, anh sẽ xây cho em một lâu đài trên mây nếu em cho phép." Đó là một lời hứa ngốc nghếch của tuổi trẻ, n
ên mình trong
ó kết q
ông xứng đáng có một mục nào t
âm thanh kéo tôi ra khỏ
hòng làm việc, khuôn mặt điển trai hằn lên vẻ mệt mỏi thường thấy cuối ngày. A
ớn, nhưng lạnh như băng. Đó là giọng điệu anh ta dùng cho n
ng ngạc nhiên. Cơn bão trong lòng tôi đã qua, để lại m
đớn—lướt qua mặt anh ta. Anh ta bước tới, giật mạnh chiếc USB ra khỏi cổng, và bẻ gãy thanh
vào sọt rác như
thể hành động đơn giản đó có thể xóa sạch mọi
ẹt thở. Anh ta không xin lỗi. Anh ta không giải thí
iọng tôi phẳng lặn
người đàn ông bị một người phụ nữ cuồng loạn làm phiền
hút trước khi nó được bảo vệ bằng
nh biết anh đã bận rộn. Cứ bỏ qua chuyện này đi. Tháng sau chúng
lánh anh ta chìa ra mỗi khi sự bất hạnh của tôi trở nên bất tiện. Anh ta đối xử với cảm xúc của tôi như một cuộc đàm phán, tin rằng mọi tổn thương đều có một
hông khí bỏng rát trong phổ
để lộ ra người đàn ông lạnh lùng, tự cho mình là trung tâm bên dưới. "Em nghiêm túc à? Em muốn ly hôn? Đượ
bước ra khỏi phòng, để lại bữa tối kỷ niệm mà tôi đã
hông đứng dậy đi theo anh ta. Tôi
nh ta đang chờ đợi. Anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ gục ngã, rằng tôi sẽ
nhìn vào đĩa thức ăn chưa h
ớc dữ dội vang vọ
im cuối cùng đã cạn kiệt tình yêu để cho đi. Tôi từng nghĩ Bảo Long chỉ là một người đàn ông kh
h ta biết cách nấu ăn, cách viết những lá thư tình, cách đưa ra
Tôi là một kẻ thay thế. Một con ngốc tiện lợi, si
ả được bày ra trong một thư mục kỹ t

GOOGLE PLAY