của Phư
o một trong những chiếc tạp dề của tôi qua chiếc áo sơ mi đắt tiền, khuấy một nồi sốt mì Ý. Hình ảnh củ
chiếc mặt nạ của sự quan tâm nhẹ nhàng.
ôi, đặt mu bàn tay lên trán tôi như thể kiểm tra
ại. "Em chỉ đi dạo một lát để
ata yêu thích của em, đúng kiểu em thích, thêm cay. Và anh đã mở ch
g, đã được luyện tập, mọi cử chỉ đều được thiết kế để thể hiện sự tận tụy của mình. Nếu tôi không thấy những gì tôi đã th
xem một người lạ biểu diễn một v
lượng lo lắng vừa đủ. "Em thực sự làm anh sợ đấy, Trinh. Em cần
t lỏng đậm đà không làm ấm được
ay và nói, "Anh lên xem Quân t
g lầu. Rồi, im lặng như một cái bóng, tôi đi theo. Tôi dừng lại ngay bên ngoà
ế nào rồi?" Giọng Quốc Anh
y cầm chơi game lách cách điên cuồn
ng giọng nói của con trai tô
ầm, đầy âm mưu. "Nó... khá hiệu quả. Nhưn
ơn. Anh ta làm cho cơn hoảng loạn bịa đặt củ
ẹ có sao không?" Câu hỏi chỉ là chiếu
ột cách coi thường. "Con biết mẹ con thế nào rồi đấ
cô ta vào cuộc trò chuyện với con trai
vời. Ngầu hơn bà Albright nhiều. Ít
. Và nó đến từ ch
hỉ?" Giọng Quốc Anh pha l
on nghĩ mẹ biết có chuyện gì đó rồi. Mấy hôm trước mẹ cứ hỏi con mấy c
n nhắn và bản năng đầu tiên của nó là
ẹ đó là về con. Làm cho mẹ nghĩ con là người gây chuyện. Bà ấy tin sái cổ. Phụ nữ như
căn phòng, thản nhiên phân tích những điểm yếu của tôi, chế nhạo tình yêu
ú đấm vật lý. "Lúc nào cũng làm mấy dự án thiết kế nhỏ nhặt của mình, nấu mấy bữa ăn lành mạ
hất. Không chỉ là đồng lõa, mà là
. "Không đơn giản vậy đâu, Quân. Mẹ con là một người phụ n
nh. Anh ta đang bảo vệ một tài sản. Một người quản lý gia đình. Một thi
ỉ. "Con chỉ nói vậy thôi. Katia sẽ
khỏi cửa, tay đưa lên miệng để nén một tiếng nấc. Tôi vào được phòng tắm chính của chúng tôi ngay khi dạ d
àn, run rẩy, khi Qu
ên cạnh tôi ngay lập tức, tay anh ta lúng túng q
ôi gằn lên, những lời
ng không trung. "Sao... sao thế?
đến mức cảm giác như nó có thể xé toạc da tôi. Tôi đẩy anh ta ra, l
ọng. "Chỉ là... cút r
một người bạn đời đang đau khổ, mà là một vấn đề anh ta không thể giải quyết ngay lập
ừ đó là một
tôi đang thấy sân khấu tại lễ trao giải của Hiệp hội Kiến trúc. Phòng khiêu vũ lớn, những màn hình khổng lồ ở h
có lẽ nghĩ tôi đang suy sụp. Theo một
ược rồi, bất cứ điều gì em cần. Anh xin lỗi. Anh không biết mình đã làm gì, như
"Đó là đêm quan trọng nhất trong sự nghiệp của anh. Anh cần em ở đó, Trinh. Chúng ta được cho là... anh định sẽ nâng ly chúc
húng ta. Sự mỉa mai đặc quánh
h trong đống đổ nát của trái tim tôi. Một lời c
g. Đó là sân
nh toán lăn dài trên má. "Anh nói đúng," tôi thì thầm. "Em xin lỗi. Em chỉ là...
àn đến mức gần như hài hước. Anh ta đã có lại thiết bị của mì
quyến rũ, tàn khốc đó. "Đ
tôi, để ôm tôi, để
hỉ là... cho em vài
ánh mắt của chính mình trong gương. Người phụ nữ đang nhìn lại là một người lạ. Đôi mắt cô ấy không chứa đầy những giọt
Đêm trọng đại
ẽ dành cho anh ta một lời tri ân

GOOGLE PLAY