đá bóng loáng như gương, Tiêu Chấp
, khiến ánh sáng rực rỡ xung quanh
g hoàn toàn không thể làm suy giảm
ảo như điêu khắc, các đường nét được phân định rõ ràng, uyển chuyể
ươi đen tuyền, còn sâu thẳm hơn nhiều so với hắc diện thạch thượng hạng, ánh nhìn lạnh lẽo như c
ới đôi mắt phượng sâu không thấy đáy đó
i anh hùng như thế, không b
phế khoác áo giáp lên người, đích thân dẫn theo ba ngàn Thiết Kỵ
hương cũ tái phát, máu tươi nhuộm đỏ cả chiến
mắt chứng kiến sự kiên quyết và bi tráng của
, mà còn muốn chữa khỏi cho đôi chân của hắn, khôn
g điện hạ. Năm xưa, trong trận chiến Khe núi Ưng Sầu, nếu không có điện hạ nhận lệnh lúc nguy nan, trảm tướng đoạt cờ giữa vạn quân,
giữ khí chất kiên cường, uy danh lẫy lừng, phàm phu tục tử sao có thể sánh được kia chứ? Được bệ hạ ban hôn, thư
dõng dạc, bên trong đại đi
ìn nàng thật sâu, giống như muốn phân
ỗ tay cười lớn, ánh mắt nhìn Tô Doanh đầy tán thưởng: "Giỏi cho một câu 'lưu danh muôn thuở,
ỉ! Đích nữ Tô gia, Tô Doanh, đức hạnh sáng suốt, huệ nhãn tinh t
ng ròng nạm ngọc, một hộc dạ minh châu Nam Hải, mười xấp lụa Vâ
n ân!" Tô Doanh cúi thật sâu
khen ngợi, mà còn được ban thưởng hậu hĩnh như thế, ngọn
là ngày mình được nổi danh khắp Kinh Thành, thật không ng
ng, một cảm giác bực tức và hụt hẫng
n tìm ra một chút không cam tâm hoặc miễn cưỡng, và rồi thứ mà
vào dòng người bước ra khỏi cổng cung, gió đêm cuối thu mang th
ngựa của Tô phủ, thì bước c
màu đen tuyền lặng lẽ đậu ở đó,
hể lờ mờ nhìn thấy bóng n
iêu
hưa rời đi, là
người đi về hướng cỗ xe ngựa, và dừng lại cách đó mấy
gọc được mài giũa hoàn toàn không biểu lộ cảm xúc: "Tô tiểu thư, những lời nàng nói trước điện có bao nhiêu phần thật giả, bổn vư
, khóe môi khẽ cong lê
nhận được hơi thở nhè nhẹ của đối phương, thì mới cúi người xu
thần nữ, hay là… không đủ tự tin
của nàng, khẽ chạm vào vành tai của Tiêu Chấ
i, bất giác quay đầu đi, quai hàm k
đỏ nhạt lướt qua nơi vành tai hắn, ý
h lợi." Giọng nói của hắn vẫn lạnh nhạt
hản nhiên ứng đối lạ
áp thế nào với cô nương mặt dày này, sau đó bèn tháo
ỉ đưa ra ngoài cửa sổ m
, nhưng vẫn nhận lấ
u sắc trầm tĩnh như mực đen, trên mặt có khắc hoa văn
hể mang vật này tới Vươ
thản, nhưng lại khiến trái
gì nữa, đây chính là minh chứng
bội, Tô Doanh ngước mắt lên nhìn hắn, trong ánh mắt ánh lên c

GOOGLE PLAY