đối đừng nói với người khác là con chỉ học hết cấp ba...
yện cũ, Cố Thanh k
Tuyết chỉnh sửa lại trang phục,
, con gái lớn của
ặt, giờ hai đứa trẻ sắp gặp mặt, t
Viêm là niềm ki
ứng đáng với người phụ nữ ưu tú nhất, chứ không
ác chê bai con trai mình, nhưng lại khinh thường nhà họ Cố, nh
Bà giữ vẻ
áp, Cố Thanh đẩ
ục Cảnh Viêm đồng
g đơn giản, tóc dài buộc gọn sau gáy
trẻo và thuần khiết, là một khuôn mặt xinh đẹp có thể
ú của Bắc Thành này, nhan sắ
và lạnh nhạt, khí
ắt lóe lên một tia kinh ngạc,
Viêm thì
.. nhà
chen vào từ phía sau, trên mặt nở nụ cười nị
h, cười nói rạng rỡ: "Đây
của Lục phu nhân, Diệp Ch
t này rất đáng tự hào, Diệp Chi Tuyết may mắn vì C
à Cố T
khí chất nổi bật của Cố Thanh, thực sự không thể
rằng Bắc Thành không còn
rỡ, may mắn là cô gái này khôn
dâu dễ bề thao túng, không làm
ng là con dâu của nhà họ Lục, quá xấu thì
phu nhân, liền biết bà rất hài lòng với Cố
nh, Cố Thanh nhà bà ta đẹp hơn những thiên kim t
nh là Cố Thanh." Bà ta
iệu Lục phu nhân trở nên
i, ánh mắt Cố Thanh lại nhìn v
đen tuyền, anh ngồi trên xe lăn, t
đang đặt trên đầu gối vô thức siết chặt, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng bình
ông hề có vẻ lúng túng khi bị bắ
ngồi trên xe lăn, khí thế quanh người
, Lục phu nhân bảo Diệp Chi T
trần, ưu tú hết chỗ nói, không ngoài mục đích
lòng với điều kiện ng
ích cái bộ dạng cực lực t
buổi xem mắt, mà là đang ch
dù nhà họ Lục có tốt đến đâ
đặt vị thế của con
n gái vào nhà họ Lục, Diệp Chi Tuyết sẽ không quan tâm
nh thường kiểu n
c lại rất ít nói, chỉ có thể dựa vào Lục phu nhâ
"Cô Cố, tôi nghe mẹ cô nói, cô là thạc sĩ tốt
ày, nếu đối phương là bác sĩ thì sẽ ti
ết sợ Cố Thanh lại cứng nhắc như trước, phủ nhận
m rất kín đáo, nhưng vẫn bị Lục ph
hân khẽ n
thì vẫn giữ vẻ
thả đặt bát đũa xuống, lấy khăn ăn bên cạn
phu nhân h
Tuyết thì biế
vậy, sao bà ta lại sinh ra một đứa con g
ta ngay trước mặt, tư
thở, nhưng đúng lúc này, bà ta còn
nghe Cố Thanh nói: "Tôi t
ạc nhìn Cố Thanh, sắc
ì vẫn giữ vẻ m
ố Thanh bị nuôi hư ở quê, nhưng không ng
hành còn là tâng bốc cô rồi, cô lại còn
cả mọi người l
không biết ch
n cũng rất
yết đang ngượng nghịu, trong lúc chợt tỉnh, bà chợ
ìn Cố Thanh một cái, Cố Than
gũi, mang lại cảm giác
ang u uất của Lục Cảnh Viêm bỗng nh
đi chỗ khác, lôn
rong lòng, không phải vì sự ưu tú của cô,
Giọng điệu Lục phu nhân hờ hững nói, thái
hông phải là thiên tài đỉnh cao, chỉ nó
nhận ra Cố Thanh đang nói dối, như
xuất sắc đến mức tôi nhớ nhầm... nhớ nhầm thành
ng khí trên bàn ăn
lòng về cô bé Cố Thanh này, tin rằng Cảnh Viêm
M
m ngắt lời L
GOOGLE PLAY