lâu sau, Alice dẫn theo một nhóm
ãn, chúng ta phải minh oan cho chị, sa
ng quýt bênh vực tôi, nhưng trong giọng nói
e đã nhìn thấy cảnh tôi ăn mặc l
t đỏ và hoảng loạn sau
hành động cố giấu giếm, cùng với chiếc áo khoác nam rõ ràng không phải của tôi
đây là
oác trên người tôi, vứt xuống
hết thể diện c
ốp
ời, trong ánh mắt bà là nỗi thấ
giơ tay lên, tát tô
t lệch cả
biết xấu hổ như cô! Đã tàn tật còn không chịu yên phận,
hìn tôi, như thể tô
iếc áo khoác, rồi lại li
ự khiến người
Alice đang sợ hãi như vừa gặp ch
ước mặt tôi, vẻ mặt ông hiện
tộc mang tiếng xấu thế này, thì hãy bị trụ
ng bỏ đi mà không chú
ng đợi điều gì đó, nhưng tôi
là cái
một con dao nhỏ từ tr
hớp chớp nhìn về phía bà Cant, giọng nói
sai trái, lại còn giấu cả
g bối rối không biết nên trừng phạt đứ
chút được không? Cho chị một bài học nhớ đời, đ
đến ngây thơ, nhưng lời
cười lớn, cầm con dao dí sát vào mặt tôi,

GOOGLE PLAY