họ yến của Thành Quốc công mà tiện thể tổ chức một hội thi từ để làm không khí thêm náo nhiệt, do đó Quốc công phủ từ sớm đã
n lượt vào chỗ ngồi, Tô Nguyệt Hề đi
ết khoác tay Tô Nguyệt Hề, hạ thấp giọng xuống hỏi một câu: "Muội m
i bật trước mọi người, nhưng không ngờ Tô Nguy
êu của Trưởng công chúa chắc chắn
u tinh xảo trên đầu Tô Nguyệt Hề, t
uyệt Hề khẽ cười
gì, nàng cố nén cảm giác ghê tởm trong lòng, cũng không đẩy Tô Nhu ra
chỉ là lo lắng thân thể muội
ỷ tỷ đã
hấy hai tỷ muội Tô Nguyệt Hề và Tô Nhu đang khoác tay nhau thì thầm trò chuyện nên đã không gọi Tô Nguyệt Hề
ta tỏ ra thân mật với Tô Nguyệt Hề như thế, việc hỏi han chỉ l
thì nàng ta không thể ngồi ở phía t
xuống, Tô Nguyệt Hề không nói câ
inh thần của cữu cữu, nên thi từ hôm nay sẽ lấy việc chúc thọ làm chủ đề, bổn cung lấy Ngọc N
ng của hôm nay ra, đó là một cây gậy Ngọc Như Ý tinh xảo,
lấy được Ngọc Như Ý này thì tốt biết mấy. Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Nhu lại rơi lên người Tô Nguyệt Hề đ
c chuẩn bị sẵn cho tất cả quan khách muốn tham gia hội thi từ, T
i một câu: "Muội muội, m
àn toàn, nên muội không có tinh lực
câu trả lời này thì trong lòng vui mừng khôn xiết, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ quan tâm hỏi h
Hoa sảnh, thì quay đầu lại nhìn một lượt, thấy Tô
h mắt, nhìn về phía Xuân Đình và hỏi: "Những thứ
tiểu thư, nô tỳ đã sớm
ng thứ đó m
ân
đó, khóe môi Tô Nguyệt Hề hiệ
giờ nàng cố ý rời khỏi tiệc, chính là vì muốn để cho Tô Nhu có thể tiếp tục sao chép thi từ của mình giống nh
Tô Nhu không xa, có một
i khẽ lay động theo gió, để lộ vết chấm hoa điền trên trán
Tô Nhu bình tĩnh ứng biến, c
đỏ khẽ hé mở, không hề che giấu
lẫy, bên trong lại mục nát, dù có tô điểm thế nào, cũng là cắm
ông thấp, nhưng lại vừa đủ để nh
Nhu cũng đã
t chặt vạt áo của mình, khóe mắt ngấn lệ, ngay cả thi từ
không biết có bao nhiêu côn
người được đương kim hoàng thượng sủng ái nhất, những người khác m
g thắn, từ lâu đã không vừa mắt với dáng vẻ giả
chiếm được lợi thế gì cả, ngay cả Tô Nguyệt Hề cũng bị châm chọc vài câ
, Tô Nguyệt Hề vẫn còn tốt, ch
ày lại là tác phong gì đây? Quả
ường: "Viết thơ trong hội thi từ của Trưởng công chúa mà còn khóc sướt mướt như thế, đún
ừ vùn
thân mà Tô Nhu gh
rõ ràng là muốn khiến Tô Nh
ng cho dù là như thế, thì nàng ta cũng không dám đáp trả lại Hoài Dương
tỏa sáng, nhất định sẽ lấy
ông hay biết những chuyện
i dẫn theo Xuân Đình
lúc này rất tốt, khôi thủ thi
g giữa sảnh, trong lòng khẽ cười lạnh một tiếng, q
Ý ra thưởng cho Tô Nhu, thì lúc này nhìn thấy Tô Nguyệt Hề quay trở lại,
úa, thần nữ khi nãy
đã từng nghe nói qua, sao hôm nay con
hần nữ mấy ngày trước thân thể có chút không khỏe, vừa mới hồi phụ
vàng vẫy tay gọi Tô Nguyệt Hề: "Nguyệt Nguyệt, thân thể co
hành Quốc công, nhẹ nhàng trấn an: "Ngoại tổ m
ệc như thế sao có thể che g
thể làm thơ, nhưng mấy ngày trước con đã sáng tác một bài thờ, đồng thời còn bảo
của quản gia Thôi đang đứng bên cạnh Thành Quốc công, sau đó nhìn về phía Thành Quốc công, nghị
ệng, hoàn toàn không hề che giấu yêu thương mà ông dành cho Tô Nguyệt Hề: "Th
hả trách sao cữu cữu lại thương Nguyệt Hề đến thế. Cữu cữu, người cũng đừng keo kiệt
hả bảo quản gia Thôi mở bài thơ đã được
định bảo quản gia Thôi đưa cuộn giấy cho các quan khách đang có mặt trong yến tiệc cùng xem qua, nhưng sau khi nhìn rõ nội dung
ng công chúa có chút kinh ngạc
g trả lời, sắc mặt c
mặt, liếc mắt nhìn về phía Tô Nguyệt Hề đứng bên cạnh, Tô Nguyệ
ung được viết trong cuộn giấy mà Thành Quốc công đang cầm trên tay. Đợi sau khi đọc xong hết nội dung, Vân
đang úp mở câ
, bây giờ nghe thấy câu nói của
tiết lộ đáp án câu đố: "Thi từ mà Tô tiểu thư tặng cho Quốc công g
ong Hoa sảnh đều yên lặng, sắc mặt của
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY