/0/96272/coverbig.jpg?v=eb40448d00811ddf5ca84d39d2a85dc0)
ồi, ngủ
n trở về thực tại. Cô ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm như mực
hặt vạt váy, tim đập thì
ng cũng đã cứng đờ, chiếc váy cưới trên người vẫn chưa thay ra. Chỉ đến khi người đàn ông kia tắm xong bước ra kh
với người chồng mới này ra sao, huống chi
cho người đàn ông nghèo khó này, chỉ để hoàn thành hôn ước mà hai bên
cứu chữa, em trai mới tiếp tục học hàn
t rè e sợ bước về phía phòng
i đàn ông ch
cánh cửa gỗ cũ nát này thậm chí chẳng có lấy một cái chốt. Cô khựng lại, dù trướ
ng lự trong phòng tắm thật l
tâm trạng của cô, bỗng lên tiếng trầm ấm:
tiếng bước chân của anh dần xa, cánh cửa chính kêu l
bão dữ đã quét qua thành phố này, dọc đường đâu đâu cũng thấy biển quảng cáo bị gió giật rơi v
dài mới lên được chiếc xe van cũ kỹ, chạy mãi mới vào đến
cưới mà trời mưa thì
chẳng còn đặt hạnh p
ô vừa bước ra
ở lại, điếu thuốc nà
hơi xập xệ, nhưng nếu dọn dẹp lại thì cũng thành mái ấm không tồi. Giang Xán khẽ mỉm cườ
iường kéo chăn xuống, người
uy nhất trên người cũng trượt xuống đúng lúc ấy. Cô hốt h
y đã lọt trọn vào
t kéo chăn che cơ t
khó đoán. Anh chậm rãi bước đến gần cô, giọng trầm lạnh man
ấn mạnh vào hai
hặt mắt, bỗng cảm thấy một vòng tay mạnh mẽ ôm lấy eo mình
GOOGLE PLAY