i cà phê mới pha và tiếng bước c
hiếc mặt nạ quan tâm. "Mỹ Anh! Em yêu, em làm gì
g nói dịu dàng đầy lo lắng. "Trông em
chạm của anh ta, sự ghê t
c khi thay thế bằng một vẻ tổn thương. "Em yêu, em giận anh vì đã ở l
một đứa trẻ. "Thôi nào, đừng giận nữa. Anh đã mang bá
ng gì tôi cảm thấy là một cảm giác phi lý sâu sắc, lạnh lẽo. Người đàn ông n
thề rằng anh ta sẽ không bao giờ nói dối tôi, rằng tôi là điều duy nhất
iọng đều đều khi tôi tự đứn
ước ra, màn sương của nỗi đau đã tan đi, để lại một sự rõ ràng
iệc từ thiện lớn cho sinh nhật của Gia An," anh ta nói, mỉm cười. "Anh đã cho người giao
cơ hội hoàn hảo. Một
," tôi nói, giọng mượt
à tôi sẽ thiêu rụi thế giớ
ng gượng gạo. Quốc Hưng luyên thuyên về công việc, về Gia An, về hàng triệu điề
sang trọng, tối giản, tim tôi ngừng đập
à trùng hợp," anh ta nói, giọng vang lên với
mắt liếc về phía tôi với một
ng," tôi nói, giọng cụ
ng nói, đôi mắt anh ta nhăn lại t
án hàng dẫn tôi lên tầng trên đến phòng VIP. Tôi tự mình mang chi
ng tư, tôi nghe thấy tiếng nói từ phòng bên c
của Th
y chúng ta không, Quốc Hưng?" cô ta
e. Cô ta làm được gì chứ? Con đàn bà đó bị anh xoay như cho
đến ghê tởm. "Nhưng nếu cô ta phát hiện ra chu
sẽ tin cô ta? Anh đã dành nhiều năm để xây dựng danh tiếng của mình. Anh
o sau không thể nhầm lẫn, một cuộc tấn công thính giác trần trụi khiến dạ
iến tôi nghẹt thở. Đó không chỉ là sự phản b
uồn nôn dâng lên, mật
hển và tự mãn. "Cảm ơn em đã cho anh một đứa
a thì thầm. "Em chỉ ước chúng
ô ta rất tự hào đó ư? Nó chỉ là một tờ giấy thôi. Em
mắt, cầm giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi như thể đó là thứ quý giá nhất tr
dối nữa. Mọi thứ