o đón Hạ An khi cô tỉnh dậy. Lại là bệnh viện. Nó
g cô, khuôn mặt anh khắc một
từ ngữ xé toạc cổ họng khô
trung tính. "Nó đã được giải quyế
nắm lấy cánh tay anh, giọng cô cao l
"Đừng lo, anh sẽ mua cho em một con mới. M
cô vào sinh nhật lần thứ hai mươi lăm. Con mèo anh đã giơ lên trước mặt cô, kêu rừ rừ, và tuyên bố, "
mắt của sự đau đớn thuần túy, nóng hổi trào ra từ mắt cô. Anh đã giết một phần của cô, một phần s
thầm, nước mắt làm cô ngh
sự đau buồn mà là một sự bất tiện. Anh nhấc một bát cháo từ bàn cạnh giường. "
quá bình tĩnh, quá không bị ảnh hưởng sau n
lên, nỗi đau buồn của cô b
nói, giọng anh cứng
h. Bát cháo loảng xoảng rơi xuống sàn, cháo nóng bắn
vọng trần trụi bên dưới. "Tại sao em cứ phải khó khăn như vậy?" anh gầm gừ. "Tại sao em không thể hiểu
Nỗi đau của cô, sự đau buồn của cô, sự từ chối của cô để chấp nhận sự phản bội của anh một
ghe thấy tiếng la hét." Cô ta nhìn vào mớ hỗn độn trên sàn, rồi vào Hạ An, đôi mắt cô ta mở to với sự lo lắng giả
nhìn thấy cô ta. "Không sao đâu, Hạ Vy. Đó khôn
hông còn nhiều, và em muốn nhìn ngắm thế giới. Paris, Rome, hoa anh đào ở Nhật Bản... Em muốn thấy tất cả trư
hoảnh khắc ngắn ngủi nhất. Anh liếc nhìn Hạ An,
n đi," cô ta đề nghị, giọng cô ta nhỏ giọt sự cao thượng giả tạo. "Đó sẽ là một cơ hội
lời mời; đó là một hình phạt. Một màn trình diễn công kha
vời," anh nói, khuôn mặt anh sáng lên. "Chúng ta sẽ đi cùng nhau." Anh q
, giọng cô là một
nắm lấy cánh tay cô. "Em cần th
p cô lên máy bay riêng của mình, và ép cô phải xem anh và Hạ
chỉ cho Hạ Vy các địa danh. Cô ngồi một mình ở một bàn riêng ở
ái. Anh và Hạ Vy thì thầm và cười khúc khích, chia sẻ những câu chuyện đùa riêng. Anh thậm chí còn thay đổi giọng nói GPS của xe từ giọng Mỹ mặc định sang gi
hật là một kẻ dối trá. Anh đã yêu say đắm. Mỗi cái nhìn dịu dàng, mỗi cái chạm nhẹ nhàng, mỗi tiếng cười chung đều là một minh chứng cho chiều sâu tình cảm của anh dành cho H