Vy mạnh hơn bất kỳ cảm giác tội lỗi nào anh dành cho Hạ An. Anh thuê một y tá riêng và đảm bảo mọi nhu cầu vật chất của
i với nhân viên, cô bắt đầu thanh trừng cuộc sống của mình khỏi anh. Cô gỡ những bức ảnh của họ xuống, đóng chúng vào một chiếc hộp mà cô dán nhãn "Sai lầm". Cô vứt đi nhữn
mà họ đã lưu giữ từ buổi hẹn hò đầu tiên thì cửa trước
tóc của cô ta được làm rối một cách nghệ thuật. Khi cô ta nhìn thấy Hạ An bị bao quanh bởi những chiếc
y anh nhíu lại bối rối khi nhìn vào những tàn
ọng cô phẳng lặng. "Vứt bỏ n
ay anh. "Hạ Vy cần một nơi yên tĩnh để hồi phục," anh thông báo, không phải hỏi. "Các bác sĩ
lên Hạ An, vẻ mặt cô ta là một sự pha trộn hoàn hảo giữa lời xin lỗi và sự bất lực, nhưng đôi mắt cô ta sắc bé
t, để lại một sự bình tĩnh băng giá. "Được thôi," cô nói, q
em sẽ hiểu mà." Sau đó, anh quay sang người giúp việc. "Chị Mai, phiền c
chính mình khỏi những bức tường của nó một cách có hệ thống. Vài ngày tiếp theo là một loại tra tấn đặc biệt. Cô trở thành
những đêm mất ngủ của Hạ An. Anh theo dõi thuốc men của cô ta, lo lắng về bữa ăn của cô ta, và ôm cô ta khi cô ta giả vờ yếu đuối. Sự dịu dàng từng thuộc
ãi Mãi." Một món quà từ bà ngoại cô. Cô cầm nó một lúc, rồi né
ước. Nó là cái bóng của cô, một sự hiện diện ấm áp, kêu rừ rừ trong ngôi nhà lạnh lẽo, trống rỗng. Khi cô khóc, n
Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của nó, nghe thấy tiếng meo vui vẻ của nó, là hơi ấm chân thật đầu tiên mà Hạ An cảm thấy trong nhiều t
cô chạm mặt Hạ Vy, người đang trên đường đến
ao," Hạ Vy thỏ thẻ, giọng ngọt ngào đ
hừng, ôm Mứt Cam chặt hơn.
ay thế bằng một cái bĩu môi. "Ôi, làm ơn đi? Tôi cô đơn và buồn bã
một bước. "Tôi
n mèo khỏi vòng tay của Hạ An. Mứt Cam, giật mình và sợ hãi, rít lên và vung một m
bắn. Cô ta ôm lấy tay mình, khuôn mặt nhăn nh
ếng kêu của cô ta. "Chuyện gì đã
i một chấm máu nhỏ đang rỉ ra. "Nó tấn c
" Hạ An kêu lên. "C
mặt đẫm nước mắt của Hạ Vy sang khuôn mặt thách thức củ
ại. Bất kỳ nhiễm trùng nào cũng có thể gây tử vong." Anh nhẹ nhàng cầm lấy tay Hạ Vy, xem xét vết thương
khiêu khích nó!" Hạ An cầu x
nghĩ có lẽ nó có thể là bạn của em vì em không còn nhiều thời gian n
ần có
của Hạ Vy quan trọng hơn. Cô ấy muốn con mèo. Nó sẽ là bạn đồng hành của cô ấy trong thời gian c
n hét lên, la
thắng. "Ngoan nào, cưng," Hạ Vy thỏ thẻ, giọng cô ta nhỏ
Nguyên! Nó là của tôi!"
. "Như vậy là tốt nhất. Thực hiện một trong những ước nguy
một nụ cười tàn nhẫn, chiến thắng trên khuôn mặt mà chỉ Hạ An có thể th
y ra. Cô đợi cho đến khi Khôi Nguyên đi tắm vào buổi tối hôm đó. Ngôi nhà yên tĩnh.
vào trong, và những gì cô