n con đường mà tôi hằng mơ ước. Nhưng rồi Khả Vy xuất hiện. Gia đình cần tiền cho những đợt điều trị y tế vô tận, và như bây giờ tôi nghi ngờ, thường là được
và "năm sau" đã trở thành b
cơ hội thứ hai mà tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được. Nữ quản giáo tốt bụng,
yến bay di dời của cô đến Côn Đảo được lên lịch sau ba ngày nữa. Mộ
ống sót thêm ba ngày n
nơi. Khả Vy đã từ bệnh viện trở về, trông hoàn toàn khỏe mạnh và rạng rỡ trong chiếc váy hàng
nó, hoàn toàn lờ tôi đi khi tôi đứn
i. "An Nhiên, lại đây, ăn cùng đi. Bọ
Anh ta đang cố giả vờ như
hát ốm. "Anh Phong ơi, em muốn anh bó
hành động khiêu khích
Anh ta do dự trong một phần nghìn giây, rồi
người địn
, thứ ngôn ngữ họ luôn dùng khi muốn nói về tôi ngay trước mặt tôi. "Đúng l
nó lại ghen tị với Kh
ăm trong tù một cách khôn ngoan. Tôi đã thành thạo tiếng Anh, tiếng Pháp và tiếng
uối, ít học mà họ đã tống đi. H
trong xương tủy. Tôi đã quá đủ với họ rồi. Tôi
. Tôi không quay lại căn phòng kho bụi bặm. T
thận, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi. Hôm